|
Post by NhiHa on Aug 17, 2008 9:47:32 GMT 9
KHOA HỌC VÀ Y KHOA
Hữu học sinh họ Vương ghi lại
1.- Những con đường mà công nghệ vi tính cần phải bước tới
Sở dĩ chúng tôi gọi công nghệ trong hệ thống Tin học, Vi tính mà không gọi là kỷ nghệ. Vì kỹ nghệ nhờ đến máy móc, nhưng công nghệ nhờ đến sự suy nghĩ, và tay chân hơn nhờ kỹ nghệ. Danh từ này tuy mới nhưng hiện nay được dùng rộng rãi tại Việt Nam.
Hệ thống chuẩn Mã cao cấp nhất (Advanced Encryption Standard / A.E.S):
Nếu dùng tới con số 128-bit như ngày hôm nay thì phải đến 1000 năm mới bẻ khóa nỗi chuyện này. Cho nên một kỷ sư Ấn độ về phần mềm dùng một thuật mẹo trong điện toán có tên là Rijndeal tạo nên chuẩn mã Advanced Encryption Sandard (A.E.S).
Sau đó có một phần mềm cũng dùng công thức như vậy và miễn phí cho những người xử dụng Internet gọi là Twofish an ninh hơn và nhanh hơn.
2.- Kiểm Soát chất lượng (Quality of Services / Q.O.S):
Vì sự tăng tốc kinh khủng của ngành nghề Internet nên đường siêu dẫn xa lộ thông tin (Super Highway for Information) sẽ ngày kia bị tắt nghẹn, nhiều máy mới mạnh hơn và đắt tiền hơn sẽ dành mãi hệ thống trên con đường này, làm những hệ thống nghèo bị... đá văng khỏi xa lộ đó. Cho nên công ty phần mềm nổi danh tại California (Silicon valley) tên là Cisco Inc hỗ trợ cho một công ty phần mềm đang nghiên cứu tên là Common Open Policy Inc sẽ giải quyết cho các bạn chuyện này trong tương lai vài tuần tới.
3.- Java lập trình:
Java là gì ? Tên nghe như một địa danh tại Indonesia vậy. Java là một programme language cho phép các aty Web browsers có thể thấy được những hình vẽ hoạt họa (animation), moving text (chuyển bài vở), nghe âm nhạc hay chơi âm nhạc (hear and play music) rồi còn nhiều nhiều nữa như chơi game với kỷ thuật 3 chiều 3D.
JavaSrves Pages (JSP) sẽ cung cấp con đường liên tục mà không bị đứt dây nửa đường. Microsoft sẽ tung ra phần mềm mới trong năm vừa qua 2001 là dot Net (.Net)
4.- WWW Co (hay là W3C) sẽ ra đời toàn hảo cho đầu năm 2002.
Năm vừa rồi những nhà lập trình phần mềm nhận thấy WWW (World Wide Web) hơi chậm nên công ty World Wide Web Co (W3C) đã đưa ra một lập trình sơ đồ XML. Phần mềm này chạy rất thoải mái với hệ thống của Microsoft mới tung ra là dot Net (.Net)
5.- Coi chừng Pentium của Intel bị ghi lại tốc độ cao hơn.
Tại Á Châu có rất nhiều tay chuyên bẻ khóa của những password mà các đại Côngty ra sức bảo vệ nhưng vẫn bị bẻ khóa mất. Từ Hongkong hay tại Singapore hay Thượng Hải... dân da vàng đã làm cho hãng Intel Inc. vô cùng kinh ngạc là họ bẻ khóa và sửa được tốc độ của những con chip bằng bàn phím hay bằng mọt software bí mật của họ.
Như năm vừa qua tại Á Châu loại Chip xử lý của Intel gọi là Pentium III với tốc độ clock là 600 Mhz thành 866 Mhz, loại Pentium III với tốc độ 733 Mhz bị họ... tăng tốc độ lên 933 Mhz, rồi Pentium IV với tốc độ 1.5 GHZ họ bẻ khóa thành 2.1 GHz...
Điều ngạc nhiên là những tay này bẻ khóa rồi cho CPU Chip tăng tốc lên vẫn hoạt động một cách hữu hiệu đáng đổ mồ hôi. Vì với con chip Pentium III 600 Mhz họ tăng lên 733 Mhz mà bán giá rẻ... hơn bèo! Còn vấn đề làm cho con Chip chạy nhanh bớt nóng thì sao? Họ nói dễ ợt... muốn bớt nóng thì thêm..quạt máy vào. Nghĩa là họ gắn phụ trội thêm một quạt mát nhỏ có khi họ gắn thêm 2 quạt cho chắc ăn.
Như tại Tp HCM có nhóm chuyên viên về vụ này. Như một máy vi tính PC cá nhân loại Pentium III 800 MHz toàn thể set gồm máy in (printer), máy rà hình ảnh (scanner) và hai cái loa (spaekers) bán tại Hoakỳ trên dưới $1500 USD còn tại đây họ bán rẻ như bèo là $200 USD và bộ xử lý CPU Intel Pentium III họ cho tăng tốc độ đến trên 1Ghz... và vẫn hoạt động tốt đáng kinh ngạc cho nhóm Intel tại HàNội và tại Tp HCM.
Một Việt kiều quốc tịch Hoakỳ, đại diện toàn quyền cho hãng Intel tại Hà Nội là Thân trọng Phúc, cho biết việc nâng tốc độ của Pentium III được thực hiện rất tinh vi tại ngoại quốc như Hongkong hay tại Đài Loan mà mắt thường... không nhìn rõ được. Những người nước ngoài này dùng máy móc rất tinh vi, mỗi máy trị giá trên vài triệu USD mà hiện nay tại Viet Nam chưa ai đủ tiền mua nổi để mà bẻ khóa tăng tốc Intel Pentium được.
Dĩ nhiên Ông Thân trọng Phúc người đại diện hãng Intel tai Vietnam khuyên những người xử dụng máy vi tính nên coi chừng vì sẽ bị crash bất ngờ. Dĩ nhiên dân chơi vi tính hay dân Web Browsers trên Internet đâu có sợ chuyện này vì nếu crash bởi chip CPU được tăng tốc... thì họ mua chip Intel Pentium khác được tăng tốc cao hơn cho... sướng hơn.
6.- Những người xứ nghèo khoái chơi Internet Web Browsers thường máy hay bị... Trời đánh.
Tin nghe như dỡn chơi... nhưng là một sự thật phủ phàng vì hệ thống dây dẫn đường điện thoại tại những nước nghèo họ treo rất gần với dây điện cao thế ngoài đường. Những dây điện thoại này chất lượng kém không cao nên gần những cột đèn có bộ phận trữ làm nguội đường dây điện cao thế mà ta gọi là capacitor giảm nhiệt. Những nơi này rất hay nhận những làn sét trên trời đánh xuống khi Trời mưa. Còn tại những nước tiền tiến, dây điện cao thế ngoài đường rất cao, còn dây điện thoại phải cách nó một khoảng cách an toàn hơn. Khi dây điện thoại vào trạm Relay thì được hệ thống an ninh phòng bị sét đánh... còn tại những nước mới mở mang thì chưa.
Nhất là tại Việt Nam, hay những vùng tại Việtnam có mưa nhiều nhất như Huế hay tại Saigon vào những tháng mưa dầm... sét rất thường xuất hiện khơi khơi. Sét không thích dây điện thoại nhưng lỡ vào dây điện thoại thì cũng được... như vậy là cháy nguyên máy, nguyên bộ Modem và làm barbecue nướng thịt những ổ đĩa cứng hard disk.
Lời khuyên của những chuyên viên về vi tính là bạn nên mua một cơ phận nhỏ gắn chung với điện thoại để ngừa trời đánh. Khi nào không xử dụng Internet, thì nên tháo sợi dây nối dây điện thoại vào máy vi tính... để chắc ăn hơn khi mưa về và bạn không có ở nhà.
Người ta khuyên thêm nữa:
Có nhiều truog hợp Modem và máy vi tính của khách hàng bị sét đánh khi xử dụng Internet, đặc biệt trong mùa mưa. Bạn nên thông cảm như sau:
Đối với loại Modem Internal (gắn hẳn vào máy vi tính) sau Modem có 2 lỗ jacks phone, gọi là 1 lỗ phone, 1 lỗ Line.
Lỗ Line là cắm trực tiếp vào đường dây điện thoại, còn lỗ Phone là lỗ nối vào máy điện thoại. Bạn nên rút dây điện thoại ra khỏi lỗ Line trong lúc không xử dụng. Đặc biệt lúc trời mưa. Đối với trường hợp bạn đã tắt máy tính nhưng chưa rút dây điện thoại ra khỏi lỗ Jack Line thì sét đánh vẫn xảy ra như thường.
Dấu hiệu nhận biết khi Modem bị sét đánh:
Khi bạn mở máy và nối vào Provider để vào Internet như thường lệ thì thấy máy vi tính ghi câu sau đây:
"There is no dial tone" hay "The Modem is not respond"
Như vậy là Modem của bạn kể như... xong đời rồi. Nếu xui nữa thì... máy vi tính kể như đi đoong luôn. Chúc bạn may mắn?
7.- Thế nào DSL?
Danh từ viết tắt là Digital Subscriber Line, ta gọi là đường thuê bao số điện thoại.
Điều này rất tiện lợi cho những ai vừa lướt trên Internet và có ai nào đó gọi phone đến.
Loại ADSL (Asymmetrical DSL) thường dùng cho tư gia. Vì từ nhà gọi ra dung lượng sẽ ít hơn nhận từ ngoài vào. Nghĩa là họ tải đúng luồng bên ngoài vào nhà cho bạn còn trong khi đó tại nhà bạn cũng ít khi ai gọi ra ngoài khi bạn đang lướt sóng Web browser so với các hãng các côngty. Nhiều công ty có hàng trăm nhân viên và hàng trăm máy điện thoại khác số nhau nên khi nhập vào đôi khi cũng ngang với luồng lượng từ sở tung ra.
Còn SDSL (Symmetrical DSL) dùng cho các sở hay các công ty lớn. Dung lượng đi và đến ngang nhau.
Dung lượng thog thường là 128 Kbps, trung bình là 256 Kbps, 512 Kbps, 768 Kbps. Còn các mạch dung lượng lớn cực nhanh là 1 Mbps, 1.5 Mbps.
Nhưng cũng có thể bạn nghe về các loại DSL khác nhau như HDSL (High-bit rate DSL) có tốc độ 1.544 Mbps và đôi ba dây xoắn.
IDSL có cùng tốc độ 128 Kbps hay 144 Kbps
Loại DSL Lite (còn gọi là G-Lite)
Tại sao dùng DSL?
Lý do giản dị là bạn không cần phải chờ lâu khi Internet tải dữ kiện xuống máy cho bạn. Nó nhanh gấp 10 lần hơn máy thường không có DSL vì spectrum của nó rất rộng.
Có đường dây phải tính theo phút xử dụng.
Nhiều công ty nhỏ mà chủ... thích tiết kiệm tiền bạc thì họ dùng một đường dây DSL cho một nhân viên mà họ... cưng nhất, như cho cô thư ký cưng chẳng hạn vì nó nhanh hơn. Còn dùng cho tất cả các nhân viên thông thường khác thì hao tiền tài lắm. Mỗi thàng đường dây DSL trung bình là khoảng $30 USD cho dù xử dụng hay không xử dụng.
Thường thường DSL tại các nước tiên tiến người ta dùng cáp quang học (optical cable)
Đi rất nhanh hàng chục ngàn lần hơn, rõ hơn vì truyền số liệu bằng digital... DC 91
|
|
|
Post by NhiHa on Aug 17, 2008 9:52:35 GMT 9
KHOA HỌC, KỸ THUẬT, TIN HỌCHữu học sinh họ Vương biên soạn (Vì có khá nhiều bạn đọc khắp nơi yêu cầu nói rõ một vài phần liên quan đến Kỹ thuật như Vi tính, phần mềm, thuộc về tin học...) 1.- Về Tin Học (Vi tính, phần mềm Software) Để thân tặng bạn đọc, những người thích Internet hay gọi là Web Browser vài điều vui như sau: a.- Thường xuyên bị disconnect khi nối với Internet Provider, nghĩa là bạn đang Online thì thình lình bị mất đường dây, thế là phải tắt hay gọi trở lại công ty IPS (Internet Provider Services) nhiều người khá có tiền có thể đóng hàng tháng những IPS dịch vụ lên đến trên dưới $50 USD một tháng. Đó là những dịch vụ khá cao cấp như đường dây DSL của những công ty lớn như Sprint, AOL, Warner, ITT... đường dây điện thoại được chuyển vào hệ thống cable quang học, nên đi rất nhanh. Với những người giàu có như vậy thì họ không bị trở ngại vì đứt đường dây. Còn những người ít vốn chọn những hãng IPS rẻ tiền khoảng trên dưới $10 USD một tháng nên hay bị đứt lìa... tơ duyên đột ngột. Sau đay là vài mẹo vặt được biết như sau: Bạn mở My Computer, trong phần Modem bạn chọn Modem. Mở cửa sổ Properties và chọn Connection Tab. Tại mục Extra Settings trong phần Advanced, bạn hãy nhập chuỗi ký hiệu như sau: S10 = 50 Thì lệnh này sẽ buộc Modem của bạn nối thêm 5 giây mặc dầu không có nối kết điện thoại. b.- Bạn muốn Stay Connected? Nối kết với Internet mà không bị đứt đường dây? Bạn Download một program không tính tiền vào Computer của bạn. Program này cho phép bạn vượt mặt program của Window 95, 98 hay 2000 là Dial-Up Networking. Bạn đánh vào phần address này thì sẽ được free về software này: www.inlineglobal.com/products/scc.- Khác biệt giữa VCD và DVD ra sao? Nếu quý bạn nào ở gần Chinatown thì có nhiều tiệm bán hàng tạp hóa, trong đó có nhiều loại CD mà nhãn hiệu ghi là VCD, bạn đem về và nhét vào máy DVD thì bị error. Vì máy của bạn thiếu program chạy cho VCD. VCD gọi là Video Compact Disk. Nó dùng một software mang tên là MPEG-1 Video. Hệ thống resolution của nó là 352 x 240 (NTSC) hay 352 x 288 (hệ PAL). Nó tương đương như dùng hệ thống VHS vậy (VHS là chạy bằng Tape). Còn DVD chạy bằng hệ software MPEG-2 với resolution cao hơn là: 700 x 480 Thông thường VCD chạy khoảng 70 phút là hết hơi, còn DVD có thể chạy CD trên 2 giờ là thường. Hiện nay thị trường Hoakỳ rất ít bán máy Video có hệ VCD vì không có tiệm nào cho mướn phim Video xử dụng VCD hết. Nhưng ngược lại người Á Đông thì xử dũng rất nhiều loại VCD. Nó được phát minh bởi hãng Sonny từ năm 1993. Loại VCD rất ít xuất hiện ở phương Tây, nhưng xuất hiện rất nhiều ở Asia. Riêng Trung Hoa hàng năm họ tung ra thị trường trên 3 triệu VCD, đó là không kể đến những CD bị sang lậu trên nhiều triệu VCD nữa. Còn DVD sản xuất năm 1997 và tính rõ nét của DVD nên được thị trường Hoakỳ rất ưa chuộng. Còn VCD vẫn được bán hàng ngày tại Hongkong, hiện nay có những VCD từ nước Việt tung bán tại các nơi có nhiều Việt kiều như Los Angeles hay Sidney hay Toronto... Nhưng tại Hongkong hiện nay họ tung ra 2 loại về hệ NTSC và hệ PAL. Thường thường loại VCD có thể play được 2 hệ NTSC hay PAL, còn DVD thì chết ngắc một hệ mà thôi. Hiện nay chúng tôi thấy taị những tiệm của người Hoa tại Chinatown Sanfrancisco có rất nhiều loại VCD này, có nhiều phim Bộ nổi danh nói tiếng Tàu và phụ đề chữ Anh. Nhiều Bộ xem rất hay vì áo quần trang phục lộng lậy như: "Hồng lâu Mông - The Red Dream" hay “Tam quốc Chí” hay “Đông Châu Liệt Quốc”... Bạn có thể mượn những Bộ này tại các Thư Viện Hoakỳ nơi có nhiều người Hoa sanh sống. 3.- Có bạn hỏi: “Tôi đã nhận eMail về rồi, nhưng lỡ xóa nó mất, bây giờ tôi có thể nhận lại được không? Công ty của tôi có nhiều máy tính computers nhưng cùng chung một eMail thì làm sao các máy tính này nhận được hết eMail? Nếu bạn có nhiều máy tính nhưng cùng chung một eMail address cho hãng thì khi bạn nhận được tại máy này thì những máy khác sẽ không nhận được giống như một nhà có đến 3 máy tính computers vậy. Nếu bạn nhận một eMail trên máy A bạn lỡ xóa nó mất, nhưng bạn muốn máy B nhận lại thì không có gì khó lắm. Miễn là máy A chủ của bạn có gài một software mà công dụng nó lưu lại cho máy B. Đây là một nhiệm vụ lệnh được ghi như sau: "leave a copy of message on server". Nếu bạn dùng Outlokk Express thì bạn thực hiện như sau: _ Mở Outlook Express, Mỡ vào Tools Account Mail _ Chọn tên IPS, sau đó nhắp chuột vào Properties _ Chọn Advanced _ Bạn nhắp chuột vào ô: "leave a copy of messages on server" _ Nhưng nên nhớ bạn ghi rõ số ngày lưu thư lại, thừng thường 5 ngày, bằng không máy của bạn sẽ có hàng chục ngàn cái thư tràn ngập eMail của bạn. Kỳ sau chúng tôi nói một vài điều cần là khi bạn mua máy computer mới,thì các bức eMail lưu giữ trog máy cũ sang máy mới làm sao? 2.- Trong số báo này chúng tôi có nói đến người giàu thứ nhì về Software sau Bill Gates là Larry Ellison. Hiện nay Larry Ellison taun trước có tuyên bố một câu ngạo nghễ là phần mềm của Oracle rất vô cùng tuyệt diệu, nghĩa là: "Unbreakable" (Không thể phá nổi). Có nghĩa là Oracle thách thức giới giang hồ Hacker đánh vào phần mềm software của Larry Eison. Từ khi chủ nhân Oracle thách thức giang hồ thì mỗi ngày software này bị hackers tên thế giới xúm nhau đánh ngày đêm không ngừng nghỉ vì câu danh trấn giang hồ của Larry Elison lên đến 500 cú đánh vào cửa Oracle này. Nhưng Ellison tuyên bố với báo chí: "Tuy nhiên từ đó đến giờ thì cuộc tấn công mỗi ngày lên đến 1500 lần, nhưng dịch vụ của chúng tôi vẫn chạy ngon lành." Nhờ Oracle có một phần mêm hỗ tương với nhau, nghĩa là khi máy A bị đánh hỏng thì máy B sẽ tự động vá lại sau 15 phút, nghĩa là Oracle dùng nhiều máy mà đỡ đòn địch thủ. Nói hữu hiệu hơn máy của Microsoft hay IBM vừa đây. Có nhiều tay Hackers (đạo tặc Tin học) họ đánh cho bỏ ghét chứ không có ý gì. Có lần tại Đài Loan cũng mọt ông chủ bự gia sản về Internet lên đến 560 tiệu USD. Công ty này cung cấp phần mềm software cho gần 15 Đại công ty, khách hàng xộp nhất là Cathay Airline và Taiwan Bank. Ông này cũng dại mồm miệng tuyên bố trên báo chí là một phần mềm của hãng Ông không bị hạ được. Thế là tin này được tung ra khắp thế giới. Và một cậu bé thuộc diện nghèo tại Jerusalem đánh ngã hệ thống này làm mọi đường bay Cathay Airline bị lộn xộn giờ lên xuống nhiều chuyến Arrive ghi là 6:05 PM được chuyển là Delay to 6.05 AM next day... Như vậy bị kẹt hết. Tại Đài Loan thì Ngân hàng Taiwan Bank bị kẹt máy lớn làm nhiều người dùng xếp hàng được cô thu gân viên ghi lại bằng tay nhưng chỉ nhận tiền vào mà thôi còn rút ra thì... đợi ngày mai. Lúc đầu Đài Loan tưởng Hoalục chơi mình chớ gì? Vì trước đó Tổng thống mình có nói vài lời không làm vui các nhóm cao cấp tại Beijing nên máy hư là họ chớ gì? Sau cùng nhờ Interpol (Police International) tìm hộ thì cách hơn nữa trái đất một cậu bé Israel nghèo, chỉ có một máy computer loại chạy chậm từ nơi Jerusalen này cậu bé đánh lệnh hủy bỏ làm hư hệ thống của công ty dịch vụ cung cấp phần mềm này. Chuyện chơi thấy rõ nhưng ông chủ trước đó 1 tuần thì gia sản ghi dược là $560 triệu USD, sau bị bại binh thì gia sản hiện nay chỉ còn 62 triệu USD mà thôi. Ông chủ bị mất trên dưới nữa tỉ USD vì lời nói ngạo mạn này. Với lời nói ngạo mạn của chủ nhân Oracle thì dịch vụ của hãng Oracle tăng lên đến 2 lần hơn. Và thế giới đạo tặc được thông báo khắp nơi trên toàn trái đất này là: "hãy hướng về Oracle". Nhưng ngày vừa qua, một hãng phần mềm software tại United Kingodm, Mr. David Litchfield đã xoi thủng một bức tường Vạn lý trường Thành này của Oracle mệnh danh là "Unbreakable" đánh gục bộ nhớ memory Oracle 9i. Nhưng David Litchfield chưa kịp hân hoan thì nhóm bảo mật an ninh của Oracle ngồi trong văn phòng ngày đêm báo được lổ hỏng này và họ vá lại trong vòng 35 giây. Nếu để đến ngày mai thì phần mềm của Oracle 9i sẽ bị tràn ngập quân thù trùng trùng điệp điệp. Hiện nay Hãng này được Oracle cho một hợp đồng khá hậu hĩnh là làm an ninh thêm dùng cổng ra vào của Oracle 9i dùm. DC 90
|
|
|
Post by NhiHa on Aug 17, 2008 9:53:35 GMT 9
HOTMAIL! HOTMAIL! Internet Explorer!
Silicon Valley Resident ghi lại
Quả là danh bất hư truyền. Hiện nay trên thế giới hầu như có trên 22 triệu người xử dụng hộp thư điện tử email của Microsoft Company trong phần Internet Exlporer, mà ai ai cũng biết danh, chúng ta gọi là "HotMail". Ai ai cũng thích danh từ: "Hot Meal" (thức ăn nóng hổi vừa thổi vừa ăn), dĩ nhiên ngon lành hơn "Cool Meal" (thức ăn nguội ngắt). Khi nhóm Internet Explorer tung ra thị trường vi tính computer thì công ty Microsoft của Bill Gates từ hạng 5 nhảy lên hạng nhất rồi. Trước đó thì Microsoft phải nhường bước cho sư tổ sáng chế phần vụ Internet hay gọi là www (nghĩa là World Wide Web) mà ta gọi là: "Netscape". Netscape vang danh thiên hạ nhờ phần gửi thư điện tử email rất dễ dàng. Rồi vật đổi sao dời Microsoft nhào lên thị trường mà dịch vụ thu hoạch hàng năm về phần nay lên đến cả chục tỉ USD... Làm trùm những hạt kim cương lóng lánh, hãng De Beers tại Nam Phi số thu hoạch hàng năm vẫn con là một con số khiêm nhường, rất tốn công đào mỏ, rồi cắt gọt, rồi đánh bóng... Nhiều khi thị trường bị đứng lại rồi nhiều mỏ khai ra của nhiều tư nhân tại Brazil, Peru, Siberia Nga, Indonesia v.v... Làm trùm sản xuất xăng dầu hiện nay là BP, cái mà dân Việt Nam gọi là British Petroleum mà hiện nay đẩy Côngty nhãn hiệu con sò Shell sang một bên, một góc vách tường, lợi tức cũng không dễ dàng như vậy.
Khi Internet Explorer của Microsoft tung ra chưởng độc địa mang tên là "HotMail", thì quần hùng đều kinh ngạc. Thư điện tử mang danh “HotMail” này quả là tuyệt chiêu, thiên hạ vô địch.
Bill Gates lúc đó dang sầu lo vì trên giang hồ có nhiều tay quá mạnh về công phu và chưởng lực như Yahoo, AOL (American Online), Netscape, Oracle, Linux và tại Đại Hàn, Tokyo, Singapore, Paris nữa và nữa... Họ ra đời lâu hơn mình, thiên hạ ai ai cũng nể phục còn mình thiên hạ chỉ nể phục về phần mềm Window mà thôi. Khi mình mới nhảy vào thị trường vô tận Internet thì bị thiên hạ xúm nhau thưa kiện rồi. Mà quan tòa tại Washington DC đang có mòi không ưa bản mặt mình. Bạn bè mình nói không phải tại Explorer mà tại mình giàu quá. Rồi còn màn dịch vụ thư điện tử eMail của mình bị thiên hạ complain quá nhiều đến nỗi quá tải. Nhóm "technical support" của ban Department Service trong công ty Microsoft ngày đêm ăn ngủ không yên vì phần email của mình không ngon có nhiều lổ hổng. Nhiều khi chạy email thì bị "hang" (bị treo giò) ngang xương. Phần "encryption" (chuyển mã font) hay bị xào xáo. Bill Gates nhiều khi ngao ngán mình cho không (free) phần dịch vụ Internet gọi là Explorer cho thiên hạ mà vẫn chưa yên. Mặc dầu Netsscape 4.0 đang tính tiền thiên hạ mà thiên hạ vẫn khoái. Mình nghe tại Việt Nam Netscape 3.0 dân Việt đang surf web loại này vẫn còn linh nghiệm còn mình tung Explorer thì bị dân Việt gửi thư than phiền là "thư đọc không được” vì font chuyển mã không chịu làm việc trong phần View không làm việc với thứ chữ vừa viết theo kiểu alphabet mà lại có dấu nữa.
Nhưng khi bảo kiếm “HotMail” ra đời thì tung hoành thiên hạ. Thiên hạ võ lâm bị chấn thương trầm trọng. Rồi nhiều tay "Tin tặc" Hacker trên quả địa cầu ráng tung vi trùng virus mà giết cho bằng được HotMail cũng chưa thành công phỉ chí cho tụi nó.
Vậy "HotMail" quả là bảo kiếm thống trị giang hồ. Vậy HotMail là gì mà hay quá vậy?
Anh chàng da đen thui, người Ấn Độ mang tên khó đọc “Sabeer Bhatia” anh từ phi cơ 747 Air India, bay ngót 22 tiếng đồng hồ, đáp xuống phi trường quốc tế Tom Bradley tại Los Angeles, California. Tưởng mọi người tung hô khi anh đáp xuống xứ lạ này nhưng tại sao thiên hạ vô tình với mình quá vậy? Hành lý của anh nhẹ hều trong đó có vài bộ áo quần cho hợp thời trang Tây Phương. Chớ tại Calcutta anh dùng nhất bộ nhất phẩm là xà rông quanh năm màu trắng mà vẫn thấy văn minh như thường. Còn tại đây, cà vạt và bộ veste nhạt màu làm anh đổ mồ hôi, mặc dầu người Mỹ nói rằng vừa vào mùa Thu. Anh khát nước, nhưng anh thấy góc tường có một thằng Mỹ đang đá ình ình vào cái máy bán nước ngọt rồi nó chưởi là "đồ ăn cướp tiền của tao”. Máy bán nước ngọt Coca Cola có 3 cái góc tường, một cái đang bị đá ình ình còn cái kia tắt điện cái kia có điện sáng chói... nhưng anh Sabeer Bhatia đâu dám thọt giấy bill 100 đô của anh mà mua nước lỡ máy nó giựt luôn... thì biết ai mà thưa kiện? Trong túi anh chỉ có duy nhất giấy 100 bill dolar này và tờ giấy nhập học "không phải trả tiền học phí" mà cha mẹ anh gọi là "scholarship" của trường U.C.L.A cho anh học 2 năm mà thôi. Ngày mà anh đáp xuống phi trường Los Angeles, mọi chuyện bở ngỡ hết. Ngày đó là ngày 23 tháng 9 năm 1989. Anh vừa đúng 19 tuổi 3 tuần.
Anh vào học được 2 năm thì xong rồi, nhưng còn 2 năm để lấy bằng Bachelor Science thì cần thêm 2 năm mới được. Môn mới ra đời là "Computer Science" rất ít người học, thày giáo thì dạy đằng trời học trò hiểu đằng nẽo. Anh đành phải làm giấy tờ loan tiền học phí mà học cho xong. Chớ bằng kỹ sư vi tính Computer nửa vời 2 năm thì ai dám mướn? Phải 4 năm mới được chớ? Nhưng vì anh không phải là cư dân Resident tại California, anh mang quốc tịch Cộng Hòa Ấn Độ mà. Như vậy tiền học phí phải đắt gấp 2 lần cho sinh viên ngoại quốc như anh mới được. Anh thầm nghĩ như vậy tụi Mỹ nó cho mình tay mặt rồi lấy lại tay trái rồi. Như vậy nợ nần rồi ai trả đây? Họ nói ra trường rồi trả không sao. Nhưng ra trường mình đâu có muốn ở tại đây? Mình được người cậu họ tại Bangalore Ấn hứa dẫn mình vào một hãng vi tính nổi tiếng của tụi IBM ngay trung tâm Thủ đô New Dehli rồi mà, nhưng nếu tình tiền nợ nần này và lương tại Ấn Độ thì mình trả đến 25 năm mới xong với điều kiện đừng lấy vợ. Lấy vợ có con thì không trả nỗi đâu. Sao mà càng lúc càng thấy nguy quá vậy?
Bốn năm sau, Sabeer Bhatia tốt nghiệp hạng... không rớt, nghĩa là hạng C là quá may mắn rồi. Anh học được, nhưng vì tụi UCLA bắt mình lấy môn thể thao nhiệm ý, mình không biết chọn môn nào vì mình thích đá banh từ nhỏ tới lớn là nghề của chàng, còn đây tụi Mỹ nó không đá banh mà nó ôm banh chạy, rồi bị chận giò giật banh lại rồi thổi còi tu huýt đếm lại. Mà ôm banh dành banh, rồi chạy, rồi bị chận giò, rồi thổi còi tu huýt tụ lại, rồi ôm banh dành chạy... như vậy đâu phải thể thao? Họ cho mình vào môn thể thao nhiệm ý gọi là "foot ball" như vậy anh thua rồi. Môn này bị thua, nó làm anh hao điểm ra trường hết sức. Cộng tới lui anh được ra trường kỹ sư hạng C cũng là may lắm rồi. Nếu rớt thì bị rớt về môn Football này, đem về tổ quốc thì không vinh quang tí nào đâu.
Sau cùng mọi chuyện cũng xong. Ra trường. Anh và anh bạn Alvador Bohita người Mễ được hãng Apple mướn vào với lương vô cùng khiêm nhượng không dám khoe ai hết.
Thung lũng Silicon anh được nghe rất nhiều. Nơi nầy biến nhiều người lọ lem thành Hoàng hậu trong vòng một đêm, nhưng lọ lem là cô bé gái còn mình là anh chàng da đen thui nói tiếng Anh líu lo theo giọng Ấn độ, nhiều người bạn nói tại “mầy ăn càri quá cay, nên cái lưỡi của mày nóng quá, nói lẹ tụi tao nghe không kịp".
Sabeer Bhatia và Alvador làm chung một hãng, cùng nhau chia tiền phòng 2 bedroom tại Thung lũng Silicon Valley. Tiền nhà ở đây họ tính cho toàn tụi tỉ phú mướn mà tụi mình ăn uống rất khiêm tốn. Né hầu hết những tiệm Seafood Restaurant của tụi Chinese tại Sanfrancisco, còn thằng bạn mình Alvador thì khoái ra mặt món hamburger, nó nói món này ăn bổ lắm, ai cũng thích hết. Còn mình không ăn được món này, vì mình trọng con bò mà. Đành ăn fried chicken mệt nghỉ luôn.
Hàng ngày tan sở thì thằng Mễ nói luôn miệng là sẽ làm sao mà thoát khỏi kiếp nghèo này mới được. Chẳng lẽ mướn apartment trọn đời? Còn làm kỹ sư cho một hãng lớn vô cùng như Apple nhiều sao bắc đẩu quá. Thằng xếp của mình là Chief Engineer, nó là thằng Việt Nam. Nó thường khoe là ngày xưa nó từng đánh giày tại Saigon, rồi nó chạy đại lên tàu chơi, nhưng không dè tàu không cho nó xuống mà sang Indonesia luôn. Nó phải làm lại từ đầu. Mình nghĩ cái thằng Việt Nam này sao mà xạo quá "nó có cái gì đâu mà làm lại từ đầu?"
Nhưng mình phải nể thôi, trong sở nó có nhiều bằng sáng chế mà người ta gọi là "patent". Nó treo nhiều bằng patents như vậy trên vách tường văn phòng của nó. Nó có thư ký tóc vàng làm việc cho nó, còn mình thì làm chung phòng với thằng bạn và hai thằng Mỹ tóc đỏ khác. Nhà của thằng Việt Nam này đáng nể thật. Nó có lần tổ chức party mời cả Xếp Chúa hãng Apple đến dự sinh nhật con thứ năm của nó, chỉ còn thiếu sư tổ Apple là Steve Jobs là xong. Thằng Việt Nam này nói cái nhà nó mua rất rẻ nhờ thằng bán nhà Realtor cũng là thằng "boat people" quen trên tàu... chớ ngời lạ thì trên 800 cũng không được. Mình biếu quà cho nó mà nó đâu có vui vì trùng quà rồi. Cái áo da mình thèm lắm, nhưng mua cái áo da đẹp cho nó thì thua hẳn cái áo da của các người bạn trong sở khác nên nó đâu có vui vì trùng quà mà quà mình thì rẻ tiền mà! Xứ mình có ai mặc áo da đâu mà có kinh nghiệm toàn là ở trần quần xà rông quanh năm suốt tháng trong nhà. Khi ra ngoài đường là mặc đại một cái áo vest dưới là xà rông, thiên hạ cũng nể rồi. Đó là tại India. Còn về nhà, Santa Clara, Cailfornia, về tổ ấm tạm thời thì thằng Mễ Alvador luôn luôn nói "mình phải giàu mới được" nghe riết hết muốn vô sở luôn.
Một hôm, mình nhớ khoảng tháng 12 năm 1995 thì thằng Mễ gọi khẩn trong máy điện thoại là cần gặp mình gấp trong vòng 15 phút tại Mc Donald đường Euclid gần sở mới được. Bỏ sở, nói dối với Chief Engineer là thằng ViệtNam là mình "nhức đầu quá", nó O.K nhưng mình biết nó đâu có tin, nó còn nói nheo nhéo "good luck". Bộ nó tưởng mình bỏ sở này nhảy sang sở khác sao? Kệ nó, nó nghĩ gì thì nghĩ mình phải theo thằng bạn luôn miệng nói "Mình phải làm giàu mới được".
Bạn mình Alsavador Bhohita có từng nói sẽ làm một hộp thư dành cho tụi web surfer, nghĩa là tụi chơi Internet mới được. Nhiều đêm nó bật đèn sáng trong phòng, ngồi ngồi viết viết, hút thuốc lá liên miên, đi tới đi lui trong phòng, lẩm nhẩm như thằng điên làm mình không ngủ được, bỏ nó ra mướn riêng thì đâu có tiền. Còn ở chung thì cứ nghe nó nói mình phải làm giàu mới được, rồi nửa đêm thức dậy, đi tới đi lui... như vậy lá số Tử vi của mình đâu có may mắn đâu? Lo kiếm cơm chưa xong còn mong làm triệu phú nữa.
Gặp tại quán Mc Donald, nhìn nó ăn Hamburger mà thèm, còn mình ăn french fried uống coca ừng ực. Nó nói rồi mình bàn rồi phố lên đèn. Lúc đó tháng 12 cuối năm, trời mau tối lắm, ngoài đường thiên hạ đang nhộn nhịp mua quà Noel Christmas tấp nập. Không biết Noel năm nay mua quà loại gì cho thằng Chief Engineer Việtnam này cho nó hài lòng?
Anh và Alsavador bàn kế hoạch cho eMail tương lai. Anh nói với Alsavador cần phải điều chỉnh vài phần command trong software này mới được. Và Sabeer Bhatia kết luận mình cần phải có ít nhất là "300 ngàn đồng” mới được. Sabeer và Alsavador sáng hôm sau phone vào Sở Apple Corp cho Chief Engineer là "vẫn còn bị bệnh" thì được thằng Việt Nam này cười khì khì "good luck"... Sao thằng Việt Nam này nó khôn quá vậy?
Hai người lái xe đi khắp nơi, từ Silicon Valley, đến Santa Clara, đến North San Jose, South San Jose, đến tận San Francisco... gõ cửa hơn 35 hãng chuyên về phần mềm nhưng chỉ được một đống business cards của họ đem về nhà mà thôi. Họ nói món email này có nhiều người làm rồi, đâu cần nữa. Tụi Neatscape làm email này từ lâu rồi còn Yahooh cho không, AOL (American On Line) cũng vậy.
Sau cùng hai người này gặp một tay chịu chơi tại Vùng Vịnh San Francisco Bay, hãng này nhỏ không lớn, chuyên về phần mềm. Chủ hãng là anh chàng Mỹ tóc vàng trẻ tuổi, anh tên Steve Jurvetson. Anh này nghe hai người gần nửa buổi nhưng chưa chịu tâm phục khẩu phục ý kiến của mình. Sau cùng anh chịu cho mượn tiền 300 ngàn USD, nhưng phải chia cho hãng anh 30% thì mới O.K. Hai người năn nỉ quá trời, thiếu điều muốn rớt nước mắt thì Steve Juvetson mới O.K với 15%. Chủ công ty bấm chuông gọi cô thư ký tóc vàng người New Jersey đem chút bánh sandwich ham mà ăn chơi, rồi luôn tiện ký giao kèo luôn tại chỗ cho gọn.
Cầm check hết sức bự là Pay to order "Mr. Sabeer Bahtia and Alsavador Bhatia" amount "$300,000.00. Three hundred thousand dollars only" dưới là ký tên đọc không được đem về nhà.
Rồi sáng mai hai người làm bộ buồn rầu vào trình diện thằng Việtnam, Chief Engineer là hai người muốn nghỉ sở một thời gian. Chief Engineer cười khì khì "Đó tui nói đâu có sai. Vậy tui mong hai người good luck nghen. Nhưng tôi hỏi thiệt tụi nó mướn hai anh bao nhiêu tiền salary năm vậy? Hãng nào vậy? Sao mà hãng đó hay quá vậy?"
Thây kệ thằng chief engineer nói móc gì thì nói miễn là Apple Corp trả đúng tiền lương đừng làm lộn là được rồi.
Hai người mướn một văn phòng rất nhỏ tại Freemont, cách sở độ 1 giờ 25 phút lái xe. Mướn tại Santa Clara đâu nỗi giá tiền rent, đành chọn một nơi không nổi danh mà tìm danh vậy.
Hai người có gọi 15 nhân viên trong hãng Apple vào làm chung với hãng mới ra lò của hai người với điều kiện là được chia phần hùn bù lại sở không trả lương. Chịu không?
Kết quả có 4 người trong hãng Apple đồng ý vác cuốc đi tìm vàng tương lai lời ăn lỗ chịu là nếu bù trớt lỗ sạt máu là vác bản mặt vào Đại Công ty đứng xếp hàng mệt nghỉ mà xin tiền Đại Công Ty này. Đó là Sở Welfare.
Đến tháng thứ 6 thì hai ông chủ bự hết sạch tiền, đành làm liều mà thôi. Nhóm anh có một công ty phần mềm tên là Dough Castile Company, tại Santa Clara, California muốn ứng cho tụi anh một số tiền nho nhỏ để được phần hùn lơn lớn. Hai anh không chịu đành phải làm liều là nhờ người làm giấy tờ loan mộït ngân hàng xa lạ là Shanghai Bank tại San Francisco với số tiền lời quá cao, muốn lời rẻ thì không ngân hàng nào cho mượn hết, họ đòi phải có giấy tờ 3 năm business thành công mới được. Sao mà tụi ngân hàng ngu quá vậy? Ba năm business thành công thì mượn làm cóc khô gì cho mệt? Sau cùng Shanghai Bank của tại China đồng ý cho mượn $100 ngàn lây lất chờ sản phẩm Trí Tuệ chào đời trong tháng tới.
Hai người chọn một tên nghe nóng hổâi cho sản phẩm trí tuệ của mình, vừa thổi vừa ăn là "HotMail".
Ngày lịch sử đã điểm, mang thai lâu ngày cách mấy rồi cũng phải sanh đẻ thôi. Ngày lịch sử đó là ngày "July 4th, 1996". Sở dĩ hai người chọn ngày này vì ngày này là Lễ Độc Lập ra đời của United States of America.
Phần mềm Email của hãng anh cái gọi là "HotMail" là một bước cách mạng. Ai ai xử dụng Internet cũng đều biết email là gì. Nhưng muốn được email thì phải đăng ký vào nhóm Internet Providere Services gọi tắt là I.P.S thì họ mới cho một account mà có eMail, nghĩa là cần máy vi tính và dính liền với tụi IPS trọn đời, nếu không trả tiền hay nghỉ chơi với tụi IPS thì... thơ email sẽ được vụt thùng rác. Cái khó cho email là phải về Sở hay về tận nhà mới đọc được email còn đi chơi hay vacation thì NO Mail. Còn nếu về đến sở hay nhà mở máy vi tính đọc eMail rất lâu và toàn loại email đọc xong muốn chưởi thề. Toàn là người ta mời mua hàng, mua máy sấy tóc, mua máy giặt hay mua tờ báo lạ lùng. Cái bất tiện của eMail là ai muốn vào xả rác thì cứ tự tiện vì chủ hốt dùm rồi không hốt thì kẹt máy vi tính ráng chịu vì nó overload mà tụi IPS chỉ cho hộp thư eMail rất nhỏ, vài ba cái quảng cáo như máy giặt, máy cắt cỏ... là cứng thùng thư rồi. Muốn hộp thư eMail to rộng rãi thì mua account loại Gold hay Silver đi, trả thay vì mỗi tháng 20 đồng thì trả 100 đồng đi, sẽ được hộp hư lớn gấp 5 lần hộp thư cũ.
Đó là cái bất tiện của email. Còn HotMail của nhóm anh thì không bị kẹt IPS, đi vacation hay nằm nhà thương mà có computer thì có thể đọc thư email của mình dễ dàng. Lại có phần báo động cho chủ biết là thư nào cần đọc chậm rãi, thư nào không cần đọc chỉ cần delete vào thùng rác hay để software delete của phần HotMail vào thẳng Trash bin cũng được. Hotmai của nhóm anh có thể chạy cho chương trình của tụi Netscape, tụi AOL, tụi Window Explorer cũng được mà không sợ hãi gì.
Sau đó nhóm của anh cho đăng trên báo Computer Readers Digest là HotMail cho không tính tiền, hộp thư Email này rộng rãi và chận được tụi quảng cáo junkmail như quảng cáo máy giặt, máy cắt cỏ vv.vv... có ai bao giờ mở máy email mà mua máy cắt cỏ hay máy sấy tóc không?
Tụi anh ban đầu có 100 khách hàng, sau đó lên 200... rồi lên đến 1000 người. Anh gửi thư Hotmail hỏi thân chủ là họ biết nhờ học lóm bạn bè vả lại free không tốn tiền lại đọc thư chỗ nào cũng được không cần vào Sở gặp xếp đâu. Hãng nho nhỏ 6 người cộng lại được công ty Doug gọi ngày đêm, nhưng hai người từ chối khéo.
Lúc này hãng anh đã có 6 triệu khách hàng đăng ký rồi (lập lại, sáu triệu nhân khẩu).
Bạn anh là Alsavador lỡ dại gọi chơi chơi vào tụi Microsoft Corp thì được họ hân hoan trả lời. Họ cho 8 luật sư danh tiếng, tổng cộng là 16 người, gồm đàn bà chủ Departments, gồm đàn ông chủ Department Development Software của Microsoft từ Seattle, Washington State xuống công ty hai anh mà thăm viếng. Chẳng lẽ họ đòi thăm hai người tại Mc Donald. Thế là thiếu ghế. Họ tới thật đông, áo quần màu đen tuyền, xe limoussin đen bóng. Tổng cộng 6 xe limousin cho 16 người đi gặp một hãng mới gồm chủ thợ tổng cộng 6 người. Một màn chìa business cards ra, say thank you rồi mời ngồi. Họ chăm chú nghe Sabeer trình bày sơ đồ rồi bảng báo cáo. Họ không nói một lời. Chỉ lắng nghe, có người đang thu băng lại về cho chủ bự hãng Microsoft nghe lại, có máy quay phim của đoàn Microsoft nữa. Sau cùng, Head Team of Transaction là Kirl Thompson, môt người đứng tuổi, đẹp lão đứng lên cho biết ý định của hãng Microsoft "Chúng tôi hoàn toàn ngưỡng mộ những chuyện quý ông đã làm. Đây là một sự thành công vĩ đại cho công chúng. Thưa quý ông! Hãng chúng tôi đồng ý và xin mua đứt bản quyền sản phẩm HotMail của côngty quý ông với giá là Một trăm năm chục triệu dollars bằng tiền cash.”
Nghe cú đánh đầu tiên thì 4 nhân viên trong hãng của hai người, những người chịu hy sinh bỏ sở Apple Corp mà vào ăn mì gói uống nước lạnh không lương vào hãng Sabeer, đều ồ khoái trá, hân hoan ra mặt.
Nhưng Sabeer Bhatia vẫn kềm xúc động giữ nguyên giá. Nguyên giá mà không một ai hiểu được ý tưởng của Sabeer ra con số bao nhiêu. Đoàn thương lượng Kirl Thompson lịch sự cúi chào 6 người rồi cùng toàn ban lên xe limousin ra phi trường San Jose ngay ngày hôm đó.
Qua ngày mai một điện thoại gọi từ Seattle, Cali đến cũng giọng của Kirl xin tăng giá lên “Xin quý công ty chấp thuận đề nghị của chúng tôi, Microsoft Corp với số tiền cash là hai trăm năm chục triệu dollars”. Nghĩa là trong vòng 24 giờ công ty của hai người có thể "Make money" lên đến 100 triệu USD. Nhưng Sabeer nhã nhặn từ chối.
Tuần sau họ được điện tín đánh vào HotMail của họ tại Freemont lúc 9 giờ đêm, cũng chữ ký của Kirl Thompson là: "Ông chủ xin hẹn hai người tại nhà riêng của ông chủ, Redmont, Washingon State lúc sáng thứ hai. Chúng tôi sẽ đón hai người tại văn phòng của hai người tại Freemont, Cali lúc 8: 30 a.m."
Hai người đúng hẹn, ăn mặc cũng theo kiểu của họ là màu đen veston. Họ được limousin đón tại sở của họ đúng 8:30 A.M sáng thứ hai.
Phi cơ rời phi trường San Jose dúng 9 giờ sáng Cali và đến Redmont trong vòng 35 phút sau đó. Nhà của Bill Gates quả là kỳ quan thiên hạ về cơ ngơi. Nhìn xuống mặt hồ nước màu xanh blue, sau lưng là cánh rừng thông và rừng phong maple lá vàng rực. Xa nữa là núi mờ xa...
Hai người được ăn sáng chung với Bill Gate, trong phần ăn uống điểm tâm, tuyệt đối Bill Gates không nói điều gì đến software HotMail mà Bill Gates chỉ nói chuyện các anh thích môn football của đội nào? Liệu năm nay đội Texas có thể thắng đội Illinois không? Dĩ nhiên hai anh chàng này, một anh thích ăn Taco một anh thích ăn Gà Chiên da giòn đành ấp úng bọc đuôi.
Sau phần điểm tâm, thì Bill Gate lịch sự mời hai người lên văn phòng làm việc. Văn phòng Bill Gates, người giàu nhất hành tinh trái đất này rất đẹp chỉ thua văn phòng của Tổng thống Hoakỳ Goerge Bush tại Washingon DC mà thôi, mặc dầu hai người này chưa từng thấy văn phòng của Bush ra sao, họ chỉ thấy bằng hình pictures mà thôi.
Văn phòng Bill Gates có sẵn Kirl Thompson và một cô thư ký tóc vàng, cả hai người đó đều complet màu đen. Thả 3 người từ phòng khách lên phòng làm việc của Bill gate, thì hai người này đứng lên chào hỏi bắt tay nồng hậu. Họ gặp nhau lần trước tại văn phòng của Sabeer với ghế ngồi mượn thêm từ lối xóm.
Bill Gate hỏi chuyện với những chiến lược rất thông thường như họ đã từng nghe những công ty tại Silicon Valley nói chuyện hỏi chuyện họ, nghĩa là tầm thường mà thôi. Như vậy Sabeer và Alsavador bớt lo trong lòng. Nghĩa là Bill Gates không phải là siêu nhân như hai người thầm nghĩ, vẫn là một người Mỹ tóc vàng, cân thị bình thường như hàng triệu người Mỹ bình thường vậy. Bill Gate chưa phải là siêu nhân mà cái gì cũng biết hết. Bill Gates không phải là "Superman" như báo chí đồn đại. Nghĩa là người giàu nhất Trái đất về phần mềm cũng chưa thuộc bài của chúng tôi.
Bill Gate sau cùng cười thật tươi "Côngty chúng tôi ngỏ lời chào mừng quý công ty của hai anh về sự thành công vượt bực mà Microsoft chúng tôi phải ghen tị. Chúng tôi, và tôi Bill Gates xin đồng ý mua lại phần mềm HotMail của côngty hai anh với giá “Ba trăm hai chục triệu bằng tiền mặt”. Anh chàng Alsavador lúc đó mặt tái nhợt, còn anh chàng Sabeer vì da đen thui Ấn độ nên không biết anh tái hay không tái đây. Sabeer cười lịch sự “Chúng tôi xin Ngài đừng bớt giá, vì đây là sản phẩm vô địch thiên hạ". Bill Gate vẫn tươi cười, xin hẹn gặp Quý Vị trong kỳ tới.
Trên đường bay về nhà Cailifornia, Freemont anh chàng Alsavador còn bị bá thở vì con số tiền Bill Gates đưa ra là "$320 triệu USD" một con số quá lớn nhất đời của anh. Alsavador không còn lảm nhảm câu nói quen thuộc của mình là "Tụi mình phải làm giàu mới được”. Nhưng số tiền Ba trăm hai chục Triệu Dollars do Bill Gate chủ hãng Microsoft chính miệng đề nghị có thư ký ghi chép. Thế mà "Thằng Cà ry Ấn Độ" này nó say NO một cái rụp. Nếu Bill Gate không mua và thằng Ấn độ không bán thì mình mang 6 triệu khách hàng Hotmail đến bao giờ?
Còn anh chàng gốc Calcutta, Ấn Độ tên là Sabeer Bhatia đêm về là ác mộng kinh hoàng. Tại sao lúc đó mình lại thích kênh xì po với Bill Gates làm chi vậy? Nó không mua thì mình làm sao sống đây? Sở Welfare thất nghiệp đâu có cho tiền mỗi tháng $450 USD cho dân ngoại quốc như mình đây? Còn trở lại hãng cũ Apple để gặp thằng Chief Engineer gốc Việt thì never... never... never... còn 4 thằng tình nguyện bỏ sở bỏ benefit, bỏ profit sharing mà theo mình đến chân trời huy hoàng xán lạn mà Hotmail nếu Bill Gate không mua thì bán cho ai đây?
Tuần lễ trôi qua, nhóm 6 người vào Sở tại Freemont thấy không vui, ăn cơm hết ngon rồi. Không ai nói với ai điều gì, và cũng không ai dám nhờ ai điều gì. Mạnh ai nấy đi đổ rác, mạnh ai nấy chùi bàn ghế của mình... rồi ngồi ngáp. Lúc này có ai tỉnh trí mà chế tạo sản phẩm trí tuệ hay hơn Hotmail nữa không? Sáu người này như là sáu robot không trí não, không hồn vậy. Xem Tivi thì thấy Dow Jon hay Nasdaq đang xuống thê thảm, như vậy Hotmail sản phẩm trí tuệ phần mềm mà Bill Gate nói vô cùng kính phục mà đem về nấu cháo heo cho rồi. Mai này không biết xếp hàng sở Welfare điền đơn xin trợ cấp thất nghiệp ra sao đây? Mình đâu phải bị chủ đuổi mà mình đuổi chủ mà? Nghỉ ngang xương vì lý do gia đình làm sao Welfare cho tiền mình được? Mỗi tháng họ cho tối đa là $450 đồng cho độc thân, và cho đến 6 tháng thì thôi luôn. Còn Ba trăm năm chục triệu đô thì xài làm sao cho hết kiếp này đây?
Đến trưa thứ Ba, thì giọng nói của Kirl Thompson vẫn tươi cười gọi vào. Lúc đó 6 người đang ngáp vừa xong. Tất cả đều nghe trong telephone khuếch đại intercom là “Thứ Năm ông chủ chúng tôi xin gặp quý vị và đồng ý sự quyết định của quý vị về giá tiền nhượng lại sản phẩm Hotmail cho công ty chúng tôi. Xin quý vị đem theo luật sư chuyên về hợp đồng trong chuyến đi lên Redmont thứ Năm này. Xin quý vị cho chúng tôi biết ngày giờ, chuyến bay số mấy để ra phi trường đón quý vị.” Nói xong Kirl Thompson chúc 6 người một Merry Christmas vui vẻ nhất.
Tất cả đều là chung một tiếng “Trời ơi!” (Oh! My God) rồi tim ai nấy đập hết ga hết cở. Thằng thì ngồi cú rủ trong góc phòng, thằng thì ngồi lỳ trong toilet không chịu ra, thằng thì ra balcon trên lầu mà ngó ánh sáng mặt trời chói lọi trên cây... Như vậy điên hết rồi, mình điên hay là Bill Gates điên đây?
Thế là hai anh chàng chạy đi tìm luật sư từ trước đến giờ chỉ có thằng Alsavador rành luật sư mà thôi, vì nó bị đụng xe năm ngoái. Xe đụng là một Jaguar đắt tiền, đụng đít mới ăn tiền chiếc xe Toyota Camry đời Bảo Đại chưa lên ngôi của nó, rờ còn muốn rót cái cản xe bumper huống chi đụng mạnh, mà tay này lái Jaguar lại có mùi rượu nữa. Đền 100% cho nó kể luôn tiền đấm bóp vớ vẫn, lúc đó nó cho mình mượn vài trăm mà trả tiền student loan còn nhớ không?
Alsavador đến gặp luật sư chuyên về xe đụng của anh mà xin lên Redmont với anh vào thứ năm đến. Anh chàng luật sư nghe xong liền từ chối một cái rụp "Chuyện ký giao kèo công tra một hiệp định trị giá trên ba trăm triệu dollars tôi làm hổng được. Nó quá lớn mà. Thôi được để tôi kêu Thầy của tôi dùm cho anh nghe?" Kẹt quá mà Microsoft chỉ cho mình có 48 tiếng thì làm sao mà tìm cho ra luật sự hảo hạng đây?
Sau cùng Alsavador đành gật đầu vậy bằng không lên tay không với thằng Ấn độ cũng được, miễn là được ba trăm năm chục triệu là được rồi.
Tối thứ Ba thì Thầy của luật sư xe đụng, xin lỗi luật sư chuyên lo vụ xe đụng đến gỏ cửa phòng apartment của hai anh. Thầy của luật sư từ New York bay một mạch đến San Jose mà không kịp thay đồ. Giao kèo Ba trăm năm chục triệu đôla đâu phải dỡn mặt, vả lại mình gặp ngang hàng với Bill Gates xem sao.
Thế là chiều thứ Tư nhóm ba người, luật sư bậc Thậy và hai anh chàng Hotmail báo cho văn phòng Bill Gates là thứ Năm, chuyến máy bay Lear Cessna loại nhỏ 8 chỗ ngồi sẽ đến phi trường Seattle lúc 9 giờ sáng.
Thứ năm 10 giờ sáng ngày 23 tháng 12 năm 1997 Microsoft và hai anh chàng Hotmail ký biên bản bán bản quyền với giá $450 triệu dollars tiền cash (xin lập lại Bốn trăm Năm chục Triệu Dollars tiền mặt).
Qua thứ hai thì Microsoft loan báo lên thị trường chứng khoán New York Nasdaq là Internet Explorer của Microsoft có thêm phần miễn phí về dịch vụ eMail mang tên Hotmail for Internet Explorer users. Giờ mở cửa gõ chuông của New York Stock Echange về phần Nasdaq lúc đó giá trị Internet của Explorer đinh giá là $6 tỉ USD, chiều 2 giờ gõ búa bế mạc thì trị giá stock của Internet Explorer lên đến $12 tỉ USD.
Anh chàng Ấn Độ Sabeer Bhatia và Alsavador đến gõ cửa công ty phần mềm software do anh chàng trẻ tuổi chịu chơi là Steve Jurvetson một tấm check với con số "Pay to the order Mr. Steve Jurvetson for Seventy five million dollars only $75,000,000.00 USD"
Trong vòng một năm 2 tháng Công ty phần mềm Steve Jurvetson đưa ra $300 ngàn dollars và thu lại $75 triệu USD tương tự mỗi tháng côngty Steve Jurvetson làm ra được gần 6 triệu dolars. Còn anh chàng gốc Mễ hay gốc Peru gì đó, hết còn lảm nhảm câu nghe đáng ghét "mình phải làm giàu mới được".
Một lời từ chối trị giá Ba Trăm Năm Chục Triệu Dollars với người Giàu nhất Thế Giới quả đáng vào lịch sử về Mần ăn Thương Lượng. Đại học Havard, Stanford, và Paris hay London đều có câu chuyện này, nhằm hăm nóng những sinh viên thích nói "mình phải làm giàu mới được."
Hotmail ngày nay dính liền với Internet Explorer như bóng với hình, thân chủ về eMail chỉ tăng chớ không giảm, ngày nay Explorer qua mặt Netscape và AOL một cái vù rất xa. DC 90
|
|
|
Post by NhiHa on Apr 6, 2009 3:48:37 GMT 9
Tên Của Các Computer File Thưa quí vị nhân sáng ngày cuối năm, thay vì gởi đến quí vị chuyện vui buổi sáng mỗi ngày như thường lệ trong khoảng gần 4 năm nay, tôi xin thay vào đó một bài ngắn nhắc lại cùng quí bạn về tên các file chứa trong hard disk trong các máy computer dùng Windows XP. Cũng như tất cả các bài trước, tôi xin được dùng những từ không chuyên môn để mọi người đều hiểu, và cũng chỉ giới hạn trong vòng thật căn bản, xin quí vị chuyên ngành làm ngơ đôi phút. Tất cả các loại data chứa trong computer như là chữ viết, hình ảnh, nhạc, movie, các program… đều nằm trong một tập hợp một số byte dưới cùng một cái tên, thí dụ như thiệp chúc xuân có tên Chuc Tet.jpg bản nhạc mà mấy hôm nay tôi được nhận hoài là Bonjour_VietNam.mp3 hoặc cái Power Point Show xuân Bính Tuất có tên 2006_BinhTuat.pps. Chắc có nhiều bạn thắc mắc về các tên nầy và về cách đặt tên trong Windows XP. Tên của các file chia làm hai phần bằng một dấu chấm ở giữa. Phần đầu gọi là root name (chưa thấy ai dịch cả). Phần thứ hai sau dấu chấm là extention. Ngày xưa khi còn dùng Microsoft DOS (Disk Operating System) thì root name chỉ giới hạn 8 chữ (character) thôi. Ngày nay, trong Windows XP, quí bạn có thể đặt tên dài 256 chữ, nhưng thực tế chỉ được tối đa khoảng 213 chữ kể cả space. Phần extention của tên file trong DOS lẫn trong các Windows (cho tới Windows 95) chỉ giới hạn trong 3 chữ mà thôi. Trong Windows XP hiện nay, extention có thể dài hơn 3 chữ nhưng người ta vẫn giử 3 chữ để các operating system cũ (như DOS, Windows 95 trở về trước) vẫn có thể đọc được các file nầy. Tới đây chắc quí bạn thắc mắc chuyện đặt tên file có chi đáng nói, thật ra nó quan trọng hơn quí bạn tưởng. Thường khi quí bạn bị trở ngại khi điều khiển cái computer một phần do các tên illegal với operating system nầy mà lại legal với operating system khác. Thí dụ như quí bạn ghi data vào CD nửa chừng đứng máy, lần nào cũng y chang, có khi ra lịnh ghi (burn) nó từ chối, có khi quí bạn save một Word document gởi cho bạn bè, họ mở không ra để đọc, có khi chính quí bạn cũng không mở được sau khi save. nhất là có khi khi quí bạn attach cái “sản phẩm” của quí bạn qua email thì cái tên của nó y như chữ bùa. "...Xin lập lại (lần thứ 135) rằng hard disk của quí bạn chứa nhiều (chứa đầy) hay chứa ít file và folder đều không làm cho máy computer chạy chậm lại. Khi log vô internet để nhận email, quí bạn thấy phải đợi khá lâu thì quí bạn nghĩ là do computer chạy chậm. Và thường đổ cho là máy computer chứa nhiều data trong hard disk nên “nặng” mà chạy chậm. Ðiều nầy thật là oan uổng, hai sự việc nầy hoàn toàn khác nhau. Log vô internet chậm là vì các server bị nhiều người log vô quá (y như sắp hàng trước các quán ăn chay trong ba ngày Tết chờ tới phiên được vào vậy). Cũng có khi vì bị một thân hữu nào đó ưu ái tặng qua email cho vài bản nhạc, vài cái power point show chúc Tết, hoặc vài ba tấm ảnh dưới dạng TIF..." Nhân đây xin ghi thêm là trong email, phần subject không nên dùng tiếng Việt có dấu, nếu không người nhận email sẽ thấy hàng chữ vô nghĩa trong hàng subject. Tên một file chĩ nhận các chữ sau đây (Legal): A-Z 0-9 $ # & + @ ! ( ) - { } '` _ ~ và space Còn các chữ sau đây không dùng được:(Illegal): | < > \ ^ = ? / [ ] " ; , * … Khi quí bạn dùng chữ illegal khi đặt tên một file thì computer sẽ không chịu nhận, do vậy quí bạn không cần nhớ hai hàng chữ màu đỏ bên trên làm gì. Thông thường trong Windows XP quí bạn có thể bỏ dấu tiếng Việt trong tên file, nhưng tốt hơn đừng bỏ dấu, lý do là nhiều người sẽ gặp trở ngại nếu họ không dùng Windows XP khi nhận được file nầy. Cũng có khi quí bạn gặp trở ngại khi copy hay move file đó qua CD hoặc hard disk khác. Cũng như vậy, không nên dùng các symbole để đặt tên một file. Ở thí dụ 3 tên bên trên, sau dấu chấm quí bạn thấy có chữ jpg, chữ mp3, chữ pps, chắc quí bạn thắc mắc rằng xưa nay đâu có thấy các extention nầy trong hard disk của mình. Thưa quí vị trong Windows XP nó không hiện ra đâu, nó dấu mất coi như quí bạn rành quá rồi, chẳng cần trình bày ra làm gì. Muốn cho nó hiện ra quí vị phải làm như vầy (tôi luôn luôn ra lịnh nầy, một lần thôi, để mọi extention trong tên các file đều luôn luôn hiện ra): Open bất cứ folder nào (thí dụ folder "My Computer" hay "My Documents" trên desktop)àclick Toolsàclick Folder Optionàclick Viewàkéo dài xuống cho tới hàng nầy "Hide file extensions for known file types" và click cho mất check mark (uncheck). Xong click "Apply To All Folders" rồi close hết. Từ đây trở đi quí bạn sẽ thấy ba chữ extention sau tên một file. Các bạn chú ý các đường vẽ màu đỏ trong hai hình nầy.  Nếu quí vị làm đúng y như trong hình bên trên trước khi click OK thì các hidden files và folders trong hard disk của quí vị sẽ hiện cả ra với màu xám khác các file và folder thường. Trước đây quí vị không nhìn thấy được đâu. Xin nhớ là đừng delete các file hay folder màu xám khác bình thường nầy vì đó thường là các protected operating system file. Nói chung thì không nên delete các file hay folder mà quí vị không biết rõ là gì. Xin lập lại (lần thứ 135) rằng hard disk của quí bạn chứa nhiều (chứa đầy) hay chứa ít file và folder đều không làm cho máy computer chạy chậm lại. Khi log vô internet để nhận email, quí bạn thấy phải đợi khá lâu thì quí bạn nghĩ là do computer chạy chậm. Và thường đổ cho là máy computer chứa nhiều data trong hard disk nên “nặng” mà chạy chậm. Ðiều nầy thật là oan uổng, hai sự việc nầy hoàn toàn khác nhau. Log vô internet chậm là vì các server bị nhiều người log vô quá (y như sắp hàng trước các quán ăn chay trong ba ngày Tết chờ tới phiên được vào vậy). Cũng có khi vì bị một thân hữu nào đó ưu ái tặng qua email cho vài bản nhạc, vài cái power point show chúc Tết, hoặc vài ba tấm ảnh dưới dạng TIF. Trong các trường hợp nầy quí vị thấy computer không thèm nghe lịnh lâu cả 15. Có bạn định delete bớt data trong đó cho “nhẹ” mà chạy nhanh hơn, có bạn định mua thêm một cái hard disk lớn hơn. Không đúng đâu. Sau đây là mấy thí dụ về các extention thông dụng: EXE: đây là tên các program run trong Windows hay DOS thí dụ “Setup.exe” JPE hay JPEG: file ảnh dưới dạng compressed, mỗi lần edit và save lại là mỗi lần mất đi phẩm chất. Có lợi điểm là độ lớn của file loại nầy nhỏ hơn độ lớn của file ảnh TIF , thí dụ “Chuctet.ipg” TIF: Graphic files, ảnh. File ảnh nầy giữ nguyên phẩm chất khi save đi save lại nhiều lần. Tuy nhiên file ảnh nầy không compressed nên có độ lớn rất cao. Không nên gởi qua email. Muốn gởi ảnh qua email nên gởi dưới dạng compressed là JPG GIF: Graphic files , ảnh, thí dụ “Bolsa_map.GIF” MOV: QuickTime Video Clip, video file (film) thí dụ “Saigon Nam Xua.mov” AVI: Audio Video Interleave File, video file (film) thí dụ “du lich Thái Lan.avi” DLL: Dynamic Link Library nói chung các file nầy là program được dùng cùng lúc cho nhiều EXE khác nhau. Nhiều software khác nhau install vào computer có khi có cùng tên một file DLL, nhưng hoàn toàn khác hẳn. Nếu ngày nào đó quí bạn thấy computer báo rằng thiếu cái *.DLL nầy nầy, quí bạn tìm thấy cái file có tên y như vậy đâu đó copy bỏ vào, có khi gặp sẽ rắc rối lắm. MP3, MWA, RA: là những file âm thanh (audio) dưới dạng compressed, phẩm chất kém so với file audio dưới dạng WAV. được lợi là có độ lớn nhỏ hơn WAV, 5 phút nhạc MP3 với độ compressed thông thường chiếm 5MB, thí dụ “chieu ve tren song.MP3”. WAV: Là audio file dưới dạng không compressed, âm thanh hay hơn hết, nhưng file quá to, 5 phút âm thanh chiếm 50 MB, thí dụ “Hai Vi Sao Lac.wav” Không bao giờ gởi nó qua email. PPS, PPT: file nầy do Power Point tạo ra, chứa nhạc và ảnh, có khi chuyển động đơn giản hơn movie vì vậy thường khá lớn thí dụ “Chúc Tet Binh Tuat.pps”. Xin giới hạn gởi các file nầy qua email cho những người không dùng high speed Internet. Có khoảng trên vài ngàn extention nữa. Chính các extention nầy được dùng để cho computer và cho quí bạn biết nó là file thuộc loại file nào, và dùng software nào để run hay open nó. Chuyện nầy dài lắm quí bạn ơi, tôi không thể nào viết ra đây hết được. HCÐ (viết ngày ba mươi Tết con Chó)
|
|
|
Post by NhiHa on Apr 6, 2009 3:53:36 GMT 9
Vài Điều Căn Bản Về Cái PC Câu hỏi: Anh Dang oi, bay gio lẩm cẩm rồi , xin anh nhắc lại dùm toi đi 1- PC toi la Pentium (R) CPU 3.40 GHz có nghỉa là gì(3.40 GHz ) 2- 1.00 GB of RAM là sao 3- PC nào cũng phải có HD và nhỏ nhất chừng bao nhiêu và lớn nhất chừng bao nhiêu 4- Total size PC cua toi la 145 GB xai 50GB con 95GB....cai nay co phai độ chứa của HD khong 5- Co bao gio mot PC khong co HD khong , neu khong có HD vậy memory cất ở đâu Tôi sẽ ghi vào sổ mấy câu hỏi trả lời nầy để nhớ Cam on anh Trả lời: Câu hỏi của anh nếu trả lời đầy đủ thì dài lắm, do đó tôi xin trả lời vắn tắt để anh và các bạn có thắc mắc tương tợ đủ có ý niệm mà thôi. Quí bạn chuyên môn xin tránh ra cho tôi múa “keyboard” chút xíu. 1- PC toi la Pentium (R) CPU 3.40 GHz có nghĩa là gì(3.40 GHz ) CPU là Central Processing Unit, là cái chip thường vuông vức mỗi chiều khoảng 2 inch trở lại, trong đó chứa nhiều triệu cái transistor. Pentium có nghĩa là cái CPU của hảng Intel làm ra, (Pentium là nhản hiệu cầu chứng, cũng có nghĩa là thế hệ thứ 5) Con số 3.4 GHz dùng để đo lường độ nhanh của 1 computer, 3.4 GHz có nghĩa là chạy với vận tốc là 3.4 GHz ( Ghi chú: 1Hz = 1 Hertz là một giao động mà trong 1 giây đồng hồ giao động 1 lần, 1KHz là tần số giao động 1000 lần trong 1 giây, 1 MHz= 1000 KHz, 1 GHz = 1000 MKz= 1.000.000 KHz = 1.000.000.000 Hz = 1 tỉ Hertz) Ngoài hãng Intel ra hiện còn hãng AMD cũng chế tạo CPU cho PC, bán rẻ hơn cái tương đương của Intel nếu nhanh và mạnh ngang nhau. Theo tôi cả hai hãng đều có CPU chạy như nhau khó có thể nói ai hơn ai thua. Tuy vậy Intel bảo thủ hơn hãng AMD về các thông số, cũng như hãng IBM bảo thủ hơn các hãng sản xuất computer khác. Ngày xưa cái IBM XT chỉ chạy có 8 KHz vậy mà nó điều khiển được những phi thuyền không gian phóng lên từ thời đó. Computer thông thường hiện giờ chạy khoảng từ 2 GHz tới 3.6 GHz, con số càng lớn càng chạy nhanh. Chip CPU tỏa nhiệt rất lớn, nếu không có quạt giải nhiệt thì nó làm chảy chì hàn trên mạch motherboard. 2. 1.00 GB of RAM là sao RAM (Random Access Memory) là một hay nhiều thẻ memory. Memory là “dụng cụ” chứa data tức là chứa số 1 và số 0 dưới dạng solide state, không có bộ phận di động. Tất cả các tài liệu (data) như nhạc, như bài viết, như hình ảnh, như movie, như software… đều được computer chứa dưới dạng 1 và 0 (binary). Loài người có thói quen đếm tới số 10, computer chỉ đếm được có hai số 0 và 1, vì vậy nó làm toán nhanh hơn người cả tỉ lần. Tóm lại data được computer lưu trử trong hard disk, trong CD, trong DVD, trong RAM, trong flash card (flash drive)… dưới dạng “không (0) và có (1)”. Data chứa trong hard disk, trong CD, trong DVD, trong flash drive (còn nữa, nhiều lắm) được giử lại khi tắt máy computer. Data chứa trong các thẻ RAM sẽ biến mất khi tắt computer.Thí dụ quí bạn đánh máy một bài thơ chưa kịp save (vào hard disk) bỗng “nhà đèn cúp điện” khi có điện lại mở máy computer lên bài thơ đã mất tăm. Nhưng nếu vài ba phút quí bạn save một lần thì bài thơ còn giữ trong hard disk y như lần save cuối cùng, những chữ đánh sau đó biến mất. RAM được CPU dùng để chứa data tạm thời trong tính toán vì nó nhanh hơn mấy loại chứa khác. Trở lại máy computer có 1 GB RAM có nghĩa là các thẻ RAM trong computer chứa được 1GB . Ghi chú: 1 Byte = 8 bit = 1 chữ, mỗi chữ a, B, c, dấu chấm, space … chiếm 1 byte. Một trang giấy in đánh máy chứa chừng 2000-4000 byte, một quyển tiểu thuyết chứa chừng 500 KB. Một cái CD chứa chừng 10 quyển tiểu thuyết, hay 80 phút nhạc wav, hay 900 phút nhạc MP3, 900 phút = 15 giờ. Thông thường computer hiện giờ có khoảng từ 256 MB RAM cho tới 2 GB RAM. Xin ghi lại như trên 1 GB= 1000 MB = 1.000.000 KB = 1.000.000.000 Byte. Máy computer thiếu RAM thì CPU dùng hard disk để chứa tạm data trong khi tính toán, vì hard disk quá chậm so với RAM, nên trong trường hợp nầy computer chạy khá chậm. Muốn máy chạy nhanh hơn quí bạn có thể gắn thêm RAM vào. Thông thường 1 thẻ RAM 512 MB giá khoảng $45 (Jan-2006). Nếu quí bạn chạy cùng lúc nhiều program, thí dụ vừa chạy MsWord, vừa chạy Photoshop, vừa chạy Internet Explorer, vừa nghe nhạc qua computer… thì cần tới nhiều RAM, cần tới nhiều sức nhanh của CPU. Trong trường hợp nầy máy computer chạy nhanh 800 MHz (3 năm trước) sẽ chậm như rùa. Hinh trên la hai cây RAM loại xưa (3,4 năm trước) 3. PC nào cũng phải có HD và nhỏ nhất chừng bao nhiêu và lớn nhất chừng bao nhiêu Bây giờ sang tới loại memory quan trọng nhất và lớn nhất của cái computer, đó là hard disk . Về hình dáng hard disk có hình vuông dài như quyển sách bìa cứng cầm tay. Bên trong là mấy cái disk bằng nhôm tráng lớp “từ tính” quay 7200 vòng 1 phút. Đầu ghi và đọc nằm cách mặt disc chừng 1 micron (1 phần triệu của 1 mét) hay nhỏ hơn. Với vận tốc và khoảng cách nầy người ta ví nó như chiếc máy bay phản lực bay hết tốc độ và cách mặt đất vài cm (quí vị làm siêng tính thử coi). Do vậy hard disk ngày xưa rất dễ hư, dễ đến nỗi cái computer đang chạy mà chúng ta di chuyển nó chừng 1 mét là hard disk crash ngay. Chữ crash có nghĩ là đầu máy chạm vào mặt disc, làm trầy đi một chút xíu. Và cái chút xíu nầy nằm ngay chỗ nghiệt là hết đọc, mất hết trơn. Hard disk ngày nay bền hơn xưa nhiều. Và có lẽ nó là bộ phận ít hư hỏng hơn nhiều người tưởng. Theo kinh nghiệm của tôi thì cho tới bây giờ, ngoài flash memory (flash drive), hard disk là loại data storage khá bền. Hard disk thông dụng ngày nay chứa cao nhất khoảng 300 GB, cũng có cái cao hơn, nhưng còn quá đắt. Hard disk trong computer quí vị đang xài thường nằm trong khoảng 40 GB tới 160 GB. Về giá cả thì hard disk 250 GB giá khoảng $70, đây là giá sale của Fry’s Electronic (Jan-2006). 4. Total size PC của tôi là 145 GB xài 50GB còn 95GB....cái này có phải độ chứa của HD không Hard disk 145 GB chứa nhiều lắm, tính ra nó chứa gần hết số chữ in trong một thư viện của city hiện giờ. Riêng file movie, hay file âm nhạc thì chiếm nhiều chỗ chứa. Một movie dài 120 phút chiếm 4.7 GB. Một hard disk 160GB chứa được 4000 phút hay 66 giờ movie loại ảnh đẹp, nếu chứa loại movie ảnh cở VCR thì được 132 giờ hay hơn. Xin nói thêm là dầu hard disk trong máy quí vị có gần đầy data đi nữa, thì máy computer vẫn không chạy chậm hơn vì “nặng”. Data vô hình, không làm hard disk nặng, chứa quá nhiều data cũng không làm máy computer chạy chậm lại so với chứa ít. Hard disk được ví như tấm bản đá, dùng để viết chữ lên đó, khi không cần thì xoá đi lấy chỗ trống viết hay vẽ thêm hình khác. Tuy nhiên với hard disk xài lâu năm, data có thể nằm rải ra không liên tục trên mặt disk, khi cần computer đọc lại chậm đi tí xíu. Thí dụ với hard disk mới xài, mọi chữ của bài viết nầy từ chữ đầu tới chữ cuối đều nằm tại một nơi trên hard disk khi save. Với hard disk xài lâu, bài nầy có thể bị computer chia làm ba làm tư, ghi rải rác ở những nơi khác nhau trên mặt disk, khi cần computer phải tìm đọc lại hơi tốn chút xíu thời gian. Trong Windows có cái program tên là defragment chuyên lo quét dọn gôm các files lại cho gọn. Quí vị chớ có chạy, mất nguyên cả ngày đó. Hard drive tuy bền, nhưng chắc chắn sẽ hư, trong vòng ba bốn năm, thường là hư do software. Do vậy quí vị nhớ chứa data của mình trong nhiều loại media, thí dụ như vừa chứa trong hard disk vừa chứa trong CD, vừa chứa trong DVD. Cách nhanh hơn là chứa trong hai hard disk gắn chung trong cùng 1 computer. Nhớ là hai physical hard disk, không phải là drive C: và drive D: (Tên cái drive phải có dấu : đi kèm). Nhiều khi một cái hard disk được chia làm hai logical drive, quí vị copy data từ drive C: qua D: phòng hờ, khi drive C: hư, cứ tưởng là còn trong D: bản copy. Thực sự là đi đứt hết, vì cả hai cùng nằm trong một cái hộp hard disk, tức là chỉ có cái hard disk duy nhất trong máy computer mà thôi. Nếu một hard bị disk hư, khi thay cái mới hay sửa xong thì nhớ copy data qua ngay. 5. Có bao giờ một PC không có HD không , nếu không có HD vậy memory cất ở đâu Ngày xưa cách gần 20 năm, tôi mua cái computer IBM XT, CPU có vận tốc 8000 KHz, chậm hơn máy computer hiện giờ khoảng 4000 lần, giá 800 đô không có hard disk, chỉ có floppy disk loại 360 KB mà thôi. Nó chạy bằng software chứa trong floppy, ghi data vào floppy disk. Floppy disk nầy to bằng cái dĩa CD mõng và mềm, tôi tin là có bạn chưa từng thấy loại disk nầy. Operating system của nó là DOS 2.1, do Bill Gate và một người bạn viết ra. Vì nhờ hãng IBM dùng DOS nầy cho các PC bán ra, nên hãng Microsoft mới trở nên sao Bắc Ðẩu trong ngành software hiện giờ, cũng như hãng Intel là sao Bắc Ðẩu trong ngành chế tạo chip CPU hoặc hãng IBM là sao Bắc Ðẩu trong lảnh vực PC. Trong khi đó hãng Apple (MacIntosh) hay hơn trong mọi mặt software lẫn hardware, tiến trước các hãng nói trên năm bảy năm mà vẫn đứng hàng thứ hai. Trở lại, ngày nay computer nào cũng có ít ra một cái hard disk. Có nhiều computer có tới 4 cái hard disk hay hơn. Mong bài viết ngắn và chẳng “pro” chút nào nầy giúp được phần nào cho quí bạn thường dùng computer như là một phương tiện giải trí. Huỳnh Chiếu Ðẳng (viết lần đầu 8-Jan-2006).
|
|
|
Post by NhiHa on May 1, 2011 3:17:32 GMT 9
Về Cái Power Supply Của ComputerHuỳnh chiếu Ðẳng huy017@juno,com Hôm nay tôi xin bày cùng quí thân hữu mẹo vặt cần thiết để bảo trì bộ phận hay hư (nhất) về hardware của computer. Ðó là cái power supply, là bộ phận cung cấp. Nó có bổn phận biến đổi điện 120V hoặc 220V thành ra điện một chiều 12V, 5V, 3.3V….cần thiết cho mother board và các phần khác của cái computer như chip CPU, hard disk, floppy disk…. Hình bên cạnh là cái power supply chưa gắn vào thùng máy. Power supply thường bị hư do cái quạt giải nhiệt kẹt không quay được. Quạt có thể kẹt vì chạy nhiều năm bị đóng bụi hay khô dầu. Ða số power supply đều được gắn loại quạt sleeve bearing (vì rẻ hơn tí xíu, vì để quạt quay ít tiếng động hơn). Với loại quạt leeve bearing (trục thép quay trên sleeve làm bằng đồng thau) thì trong một vài năm có thể bị khô dầu, hoặc dầu bị quến cục. quay khó khăn hay ngưng chạy. Khi đó quí bạn có thể nghe tiếng chạy bất thường, có khi chẳng nghe chi cả. Quạt giải nhiệt ngưng chạy chừng 5 phút cũng đủ làm “cháy” power supply. Với loại quạt chạy bạc đạn (ball bearing) thì gần như không bao giờ hư, và power suply cũng rất ít hư khi được giải nhiệt tốt. Thường khi quí bạn đang sử dụng computer bổng thấy vụt tắt màn ảnh, đèn led trước máy không xanh, không nghe tiếng quạt quay, thì có thể đó là do power supply chết. Với đa số, gặp trường hợp nầy thì phải mang ra tiệm và có khi bị tính tiền rất nặng, mất nhiều ngày giờ chờ đợi nữa. Tôi sẽ chỉ quí bạn tay ngang tự sửa ở phần sau.  Bảo Trì Power Supply Khoảng năm ba tháng quí bạn nên nhìn qua cái quạt một tí, xem nó có kẹt (quay khó khăn) hay không, có đóng nhiều bụi hay không. Tắt máy và nhìn vào phía sau cái computer, quí bạn sẽ thấy cái quạt như hình bên cạnh. Dùng que tăm hay một que nhỏ quay thử cánh quạt. Bình thường nó quay theo tay quí bạn dễ dàng, nhưng khi quí bạn thấy nó có vẻ nằng nặng thì có lẽ nên cho nó tí dầu trước khi nó ngừng quay. Ðọc thấy khó thực hành, nhưng bạn nào có thể đóng được cây đinh vô tường hay biết vặn mở một con ốc là có thể làm được chuyện nầy. Có hai cách vô dầu:  1. Cách hơi khó là quí bạn tháo nắp computer, tháo ốc lấy cái power supply ra khỏi thùng computer (không cần rút các giây điện đang nối vào motherboard). Tháo cái hộp power supply, lấy cái quạt ra ngoài và vô dầu (hình bên dưới). Xong gắn lại y như cũ. Quí bạn chớ lo, không hư đâu. Nhớ cúp điện.  2. Cách dễ hơn hết và không nhà nghề là dùng cái kéo, hay cái kềm cắt, hoặc cái cưa nhỏ (với cái rotary tool là lý tưởng nhất) cắt bỏ cái lưới che cánh quạt đi. Chỗ vô dầu hiện ra ngay. Làm như vậy trông hơi xấu đi tí xíu, nếu không khéo, nhưng mặt nầy của cái computer quay vô tường chẳng sao cả. Quí ban đọc thấy khó chớ ai cũng làm được cả mà chẳng gặp rủi ro nào hết. Nhớ tắt điện. Trên nguyên tắc thì các quạt sleeve bearing nầy không cần vô dầu, nhưng với kinh nghiệm làm thợ tôi thấy nó hư hoài vì trục quay bị kẹt. Cẩn thận một chút cho khỏi mất tiền và mất thì giờ. Hình bên cạnh cho thấy trục cánh quạt nằm bên dưới cái nhãn, gở cái nhãn lên sẽ thấy ngay (xem hình) trục cần vô dầu (2 hay 3 giọt thôi nghe quí vị, dầu mua trong Radio Shack tube bằng ngón tay khoảng $3, dùng dầu vô máy may cũng được). Quạt chạy trên trục ball bearing không cần vô dầu. Trên nhãn thường có ghi rõ là ball bearing (bạc đạn) hay sleeve bearing (thép trên đồng thau). Thay Power Supply Trong trường hợp computer đang chạy tắt ngúm, thì rất nhiều cơ may là power supply hư. Việc trước tiên là xem lại các giây điện nối vào tường. Nhổ ra gắn lại một vài lần. Nhổ cả phía bên computer nữa. Nếu biết chắc là ổ điện vẫn còn thì phần lớn là power supply quá nóng đã hư rồi. Có khi quí bạn nghe mùi khét hay thấy chút xíu khói bay ra từ power suply. Power supply của computer khá rẻ mua tình cờ chừng $30, mua khi sale chừng $10 tới $15 một cái với công suất vào khoảng 250Watts tới 300Watts. Ðó là con số thông thường được dùng cho các máy computer desktop hiện giờ. Mua công suất lớn hơn như 400Watts hay 500Watts cũng chẳng sao cả. Power supply hiện bán đều có một kích thước y như nhau nên quí bạn không lo chuyện gắn không vừa. Thường nó có một nút đổi qua loại điện 120V hay 220V (nhớ xem và kéo qua 220V nếu ở tại Việt Nam). Quí bạn tay ngang nhớ là test power supply mới mua, bằng cách gắn điện coi nó chạy hay không, không được đâu. Phải có motherboard nó mới chạy, hoặc là thợ computer mới biết cách test. Thay power supply mất chừng 20 phút. Thay xong mở máy thấy computer chạy bình thường thì chắc là cái power supply cũ bị hư. Nếu nó vẫn không chạy thì chắc trục trặc nơi khác. Tôi chưa nhớ là có trường nào đang xài computer thình lình bị tắt, không nghe tiếng quạt xảy ra mà không do power supply hư, có lẽ chỉ còn lý do là nhà đèn cúp điện. Nếu computer vẫn không chạy thì làm gì tiếp? Tháo power supply ra đem trả lấy tiền lại chớ còn làm gì nữa. Hầu hết đồ parts computer đều cho trả lại. Quí bạn thắc mắc là có dễ tháo dễ gắn hay không, xin thưa “tháo sao gắn vậy”. Nếu sợ thì lấy cái máy ảnh digital chụp trước khi tháo cho chắc ăn. Các mối nối giây điện được chế tạo để không thể nhầm lẫn được. Nhớ là chỉ đụng vào power supply thôi, đừng chạm vào các phần còn lại trong thùng computer. Tới đây quí vị chuyên viên trách tôi sao “xúi dại”, điện giựt chết người ta. Ðúng là power supply khi mở tung ra có chỗ có điện thế khá cao trên 250V. Nhưng trừ dân thợ ra, có ai tháo cái power supply trong lúc còn gắn điện và còn chạy tốt đâu. Ngoài cái power supply ra thì trong thùng computer nơi có điện thế cao nhứt cũng chỉ là 12V không nguy hiễm, tuy nhiên cường độ giòng điện có khi tới 25A hay 30A (khá cao), thường khi chạm nhau phát ra tia lửa. Khi chạm điện power supply tự động cúp liền nên khá an toàn. Trong trường hợp power supply hư quí vị mà mang cái computer ra tiệm chắc phải tốn $100 hay hơn, trong khi đó một cái computer đủ mạnh để dùng thường ngày, mới tinh trong thùng, bán có $179 với đầy đủ mọi thứ trừ cái monitor. Quí bạn trong nước hay ở nước khác hơn là Mỹ có thể không tin vào giá cả tôi vừa ghi. Ðó là sự thật, được bán hàng tuần ở đây, gần như mua lúc nào cũng có (thí dụ tại Fry’s Electronic). Tuy mang tiếng là thợ sửa computer chẳng mấy khi người thợ mở cái power supply ra sửa. Lý do là sửa nó mất vài tiếng đồng hồ, mua cái mới chỉ có $10 hay $15. Thay như thay một bóng đèn bị đứt dễ hơn nhiều. Mong rằng ít hàng bên trên giúp được phần nào cho quí bạn. Vị nào thấy khó quá thì xin chớ delete, nên giữ đó, tôi nghĩ rằng có lúc con cái hay bạn bè quí vị thích dùng computer cần tới nó. Lần sau tôi chỉ quí bạn tay ngang làm cho máy computer đang xài chạy nhanh hơn mà không quá tốn kém. HCD (15-Nov-05)
|
|
|
Post by Can Tho on Sept 23, 2017 5:21:52 GMT 9
9 Thủ Thuật Giúp Lướt Web Như Hacker( Nguoivietphone.com)  Xin gợi ý cho quý bạn đọc 9 thủ thuật lướt web chuyên nghiệp, nhanh gọn, tiện lợi giúp rút ngắn thời gian mà vẫn đạt hiệu quả như mong đợi trong quá trình làm việc với mạng Internet. Các thủ thuật sẽ giúp người dùng truy cập tới mọi thứ, từ các đường dẫn trình duyệt tới các bộ điều khiển công cụ tìm kiếm, nhằm khai thác triệt để mọi loại thông tin đang muốn tìm hiểu qua mạng Internet. Trung bình mỗi người hiện dành khoảng 5 giờ đồng hồ ngồi trước màn hình máy vi tính, điện thoại di động hoặc máy tính bảng. Có thể thấy con người đang dành nhiều thời gian hơn cho mạng Internet, một số thủ thuật lướt mạng trên trình duyệt web sẽ giúp công cuộc tìm kiếm online của người dùng trở nên dễ chịu hơn. Mở lại tab gần nhất mà người dùng vừa lỡ tay đóng: Nhấn tổ hợp phím “Command + Shift + T” đối với các thiết bị Mac OS, hoặc dùng tổ hợp “Control + Shift + T” cho Windows. Thao tác sẽ có hiệu lực với trình duyệt Chrome và Firefox, và đặc biệt hữu ích trong trường hợp người dùng đang cần so sánh điều gì đó giữa 2 trang web với nhau mà chẳng may đóng lại một tab đột ngột. Mở nhiều cửa sổ giả để sử dụng đồng thời 2 tài khoản Google: Theo báo cáo từ năm 2011 của Microsoft, mỗi người dân ở Mỹ trung bình có đến 3 tài khoản email, con số ngày càng tăng theo thời gian. Vài năm trở lại đây, Google cũng đã cho phép người dùng truy cập đến mọi sản phẩm của Google chỉ với một tài khoản hội nhập. Điều này có nghĩa là người dùng có thể sử dụng Gmail, Hangouts, YouTube và Drive với cùng một tên hội nhập. Tuy nhiên, trong trường hợp người dùng có tới 2 tài khoản hội nhập khác nhau trên Youtube và Gmail chẳng hạn. Thay vì thoát ra, người dùng có thể dùng đến một cửa sổ giả để hội nhập vào cả 2 tài khoản đó cùng một lúc. Chỉ cần nhấn tổ hợp phím nhanh “Command + Shift + N” để mở ra một cửa sổ giả trên trình duyệt Chrome, hoặc một cửa sổ cá nhân trên Safari và Firefox. Dùng các ứng dụng quản lý mật mã để không phải ghi nhớ hay gõ lại mật mã: Các trình quản lý mật mã như: LastPass hay Mitro đều là những tính năng tuyệt vời giúp tiết kiệm thời gian và công sức khi tra cứu online. Thực tế, các trình quản lý mật mã làm việc như một plug-in trên Chrome hoặc Firefox. Để trải nghiệm, người dùng chỉ cần hội nhập vào một số trang web như Facebook hay Gmail, sẽ có một thông báo hiện ra hỏi người dùng có muốn lưu mật mã cho những lần tiếp theo hay không, người dùng chỉ cần xác nhận “Có”. Thao tác sẽ có hiệu lực trên nhiều thiết bị máy vi tính khác nhau, người dùng có thể yên tâm lưu lại mật mã cả khi ở nhà lẫn khi đi làm bên ngoài. Sử dụng chức năng tìm kiếm trang web: tìm kiếm mọi tên miền, đặc biệt là trang mạng vừa đánh mất: Khi người dùng truy cập tới một website theo chiều sâu và khám phá ra thứ gì đó hết sức thú vị và muốn chia sẻ ngay lập tức, nhưng khi quay lại và không thể nào tìm thấy đường dẫn ban đầu đã truy cập tới trang này. Để giải quyết vấn đề, người dùng cần sử dụng tới công cụ tìm kiếm, gõ “site: website.com” lên Google search để chỉ tìm kiếm các trang mạng. Người dùng cũng có thể thêm vào một từ khóa phía sau, ví dụ, gõ “site: nguoivietphone.com tintuc”. Trên trình duyệt Chrome, để trống tên dấu trang để chỉ hiển thị biểu tượng trang mạng và chiếm ít không gian hơn: Thanh đánh dấu trang trên Chrome đã quá nhiều. Người dùng chỉ cần click chuột phải một trang đánh dấu, chọn Edit, xóa đi tên trang hiện tại và để trống ô tên gọi đó rồi lưu lại. Như vậy, người dùng đã lưu lại một favicon (biểu tượng của trang mạng) chiếm ít không gian hơn trước. Ngoài ra, người dùng cũng có thể tổ chức thanh dấu trang dưới dạng các thư mục khi cần đến nhiều không gian trống hơn. Sử dụng Adblock để lọc quảng cáo: Người dùng đã quá ngán ngẩm với quảng cáo trên các trang mạng yêu thích có thể tải về plug- in Adblock để loại bỏ các quảng cáo đó khỏi quá trình duyệt web của mình. Di chuột lên các link để xem đích đến của chúng xuất hiện ở góc trái bên dưới: Chỉ cần di chuột lên một siêu liên kết trên Chrome, sau đó nhìn xuống góc trái dưới, người dùng sẽ biết link này đưa tới đâu. Thao tác này cho hiệu quả cao khi duyệt web nơi làm việc và tránh được các website NSFW. Giữ command khi click mở một link trong tab mới: Trong trường hợp không chắc chắn một link nào đó có mở được trong tab mới hay không, chỉ cần giữ nút Command trên thiết bị Mac hoặc Control trên một PC khi click link đó để mở nó trong một tab mới. Người dùng cũng có thể thiết lập cấu hình cho nút cuộn chuột vi tính để có hiệu quả chức năng tương tự. Bôi đen thuật ngữ/ cụm từ muốn tìm kiếm trên Google, click chuột phải và chọn “Tìm với Google”: Chỉ cần bôi đen bất cứ cụm từ nào mà người dùng quan tâm, sau đó click chuột phải và chọn “Tìm với Google”, người dùng sẽ ngay lập tức được đưa đến một tab thông tin tìm kiếm qua Google mà không cần phải làm gì thêm.
|
|