|
Post by Can Tho on Jan 6, 2012 4:29:16 GMT 9
Thời đại internet ngày nay đã giúp cho mọi người thông tin, liên lạc nhau dễ dàng , nhanh chóng, tiện lợi . Bên cạnh đó củng có những bất tiện là nó làm lan đi những thông tin không đúng , có hại cho mọi người hay làm cho mình nhận xét sai lầm về nhiều sự kiên . Nhằm mục đích cảnh giác mọi người chúng ta về các sự việc sai lạc đó , ở mục này tôi tạm đặt tên là AO NHỐT VỊT , chúng tôi sẽ sưu tầm các thông tin và nhận xét của nhiều vị cao kiến về các sự kiện đó mà tôi tạm coi là những tin VỊT để chúng ta tự phân tích và suy gẫm cho chính mình một kết luận, phần lớn chúng tôi dựa vào các sưu tầm góp ý ở Quán Ven Đường của G/S Hùynh Chiếu Đẳng. Trân trọng kính mời quý vị góp ý cho Ao Nhốt Vịt ngày càng rộng lớn hơn .
|
|
|
Post by Can Tho on Jan 6, 2012 7:41:41 GMT 9
Con Vit 1: Cách trị khẩn cấp Tai Biến Mạch Máu não
Khi có người bị đột quỵ, hãy hết sức bình tĩnh. Cho dù bệnh nhân đang ở đâu, cũng không được di chuyển. Vì nếu bị di chuyển, các mạch máu não sẽ vỡ ra. Hãy giúp bệnh nhân ngồi tại chổ và giữ không cho bệnh nhân bị ngã, rồi bắt đầu chích cho máu chảy ra. Nếu bạn có sẵn một cây kim tiêm ở nhà thì tốt nhất, nếu không có kim tiêm, bạn có thể dùng kim may hoặc một cây kim thẳng.(Nhớ là phải rữa tay bạn thật sạch trước khi thực hiện các việc sau đây.)
1. Hơ kim trên lữa để khử trùng rồi dùng nó để chích mười đầu ngón tay. 2. Không có các huyệt cụ thể, chỉ cần chích cách các móng tay 1mm. 3. Chích đến khi nào máu chảy ra. 4. Nếu máu không chảy ra được, hãy dùng ngón tay của bạn để nặn ra. 5. Khi tất cả mười đầu ngón tay đều đã có máu chảy ra, hãy chờ vài phút, nạn nhân sẽ hồi tỉnh. 6. Nếu nạn nhân bị méo miệng, hãy kéo hai tai nạn nhân cho đến khi cả hai tai đều đỏ lên. 7. Sau đó, chích vào dái tai cho đến khi mỗi dái tai có chảy ra hai giọt máu. Sau vài phút nạn nhân sẽ hồi tĩnh.
Chờ cho đến khi nạn nhân trở lại trạng thái bình thường không có một triệu chứng bất thường nào nữa thì mới chở nạn nhân vào bệnh viện vì nếu nạn nhân bị vội vàng chở đi ngay đến bệnh viện bằng xe cấp cứu, xe chạy bị xóc sẽ làm cho các mạch máu não của bệnh nhân vỡ tung ra. Nếu nạn nhân có được cứu sống, ráng lắm mới đi lại được thì cũng do phước đức ông bà để lại mà thôi. " Tôi học được phương pháp cứu người bằng cách chích cho máu chảy ra từ Bác sĩ Ha Bu-Ting ở Sun-Juke. Hơn nữa tôi cũng đã từng có kinh nghiệm thực tế. Vì vậy tôi có thể nói phương pháp này hiệu quả đến 100%. Năm In1979, tôi đang dạy tại trường Ðại Học Fung-Gaap ở Tai-Chung. Một ngày nọ tôi đang dạy ở trong lớp thì có một giáo viên khác chạy đến lớp tôi và nói trong hơi thở hổn hển: "Cô Liu ơi, mau lên, xếp bị đột quị rồi!" Tôi chạy ngay lên tầng 3. Khi tôi nhìn thấy xếp tôi, ông ChenFu-Tien, thì ông ta da đã nhợt nhạt, nói ngọng ngiụ, miệng méo- tất cả các hiện tượng của chứng độ quỵ. Tôi liền nhờ một học sinh đến một tiệm thuốc bên ngoài trường học mua một cây kim và dùng nó chich mười đầu ngón tay ông Chen Khi tất cả mười dầu ngón tay của ông ta đã chảy máu (mỗi ngón tay đều chảy một giọt máu bằng hạt đậu), sau vài phút, khuôn mặt của ông Chen hồng hào trở lại và đôi mắt cũng đã có thần trở lại. Nhưng miệng ông ta vẫn còn méo. Thế là tôi kéo tai ông ta cho máu chảy đến tai. Khi tai ông ta đã đỏ, tôi liền chích dái tai phải của ông hai lần để nạn ra hai giọt máu. Khi cả hai tai đều đã được nặn máu, mỗi bên hai giọt, thì một điều kỳ diệu đã xãy ra. Trong vòng 3-5 phút, miệng ông ta đã trở lại hình dáng bình thường và giọng nói trở nên rõ ràng. Tôi để cho xếp tôi nghỉ ngơi một lát và uống một tách trà nóng, rồi tôi giúp ông đi xuống cầu thang và chở ông đến bệnh viện.. Ông nghỉ tại bệnh viện một đêm và hôm sau đựoc xuất viện để trở về trường dạy học. Mọi việc xảy ra bình thường. Không hề có một tác động nào xấu để lại. Mặt khác, nạn nân đột quỵ thường phải chịu tình trạng mạch máu não bị vỡ khó tránh khỏi trên đường đi đến bệnh viện. Kết quả là các nạn nhân này sẽ không bao giờ phục hồi được (Irene Liu) Vì vậy đột quỵ là nguyên nhân thứ hai của tử vong. Nhưng người may man có thể sẽ sống sót nhưng phải chịu bị liệt suốt đời. điều này thật là khủng khiếp. Nếu như tất cả chúng ta có thể nhớ phương pháp chích cho máu chảy ra và bắt đầu quá trình cứu người ngay tức khắc, chỉ trong một thời gian rất ngắn, nạn nhân đã có thể hồi sinh và trở lại bình thường 100% . Chúng tôi hi vọng rằng các bạn sẽ bày cho người khác phương pháp sơ cứu này. Bằng cách làm nhưi vậy, đột quỵ sẽ bị chuyển khỏi danh sách các nguyên nhân chính gây tử vong. Xin hãy chuyển tiếp cho người khác sau khi bạn đọc xong bài này. Ðây là một việc làm rất tốt. -----hết trích---- Y Kien Ve con Vit 1 , G/S HCD Các bạn đọc câu nầy coi nghe được không?Vì nếu bị di chuyển, các mạch máu não sẽ vỡ ra.
Cái con khỉ, làm như tai biến mạch máu là do bể động mạch. Tầm bậy, sao không nghĩ tới chuyện máu vón cục rồi tới chỗ bị đóng cholesterol hẹp bị nghẽn. Nếu không có chuyện nầy tôi hỏi tại sao có bạn đang uống Aspirin 81 mg mỗi ngày chống máu vón cục. Cơ thể học còn không biết rõ mà lại bày cách chửa trị.
Trở lại: Trong số các bạn đọc email này có bạn nào đã từng dùng kim lể tay người khác chưa. Lần đầu tiên thân nhân các bạn ngả xuống liệu các bạn có để khả năng lể không, tay chưn có lính quính không, làm đúng không. Cho là làm đúng theo cái email ác ôn côn đồ nầy đi, các bạn có tin là thân nhân mình được cứu khỏi không? Nếu các bạn không tin chắc như đinh đóng cột rằng cách trị trên là co hiệu quả 100% thì tôi chẳng nói chi thêm, còn như các bạn nghi ngờ thì nên gôi 911 tức khắc, cứu bịnh như cứu hoả, bịnh tim mạch trể một phút là nguy một phút, sao không giao cho người chuyên môn được đào tạo mấy mươi năm (sau Trung Học) điểu trị cho qúi bạn. Bác Sĩ chuyên khoa bên Mỹ nầy học cả nửa đời người. Sau Trung học phải học thêm mười lăm hai chục năm mới được bằng chuyên khoa. Những người có tiền có quyền ở các quốc gia khác khi bịnh chỉ mong đi Mỹ trị, các bạn ở tại Mỹ mà để cho ông thầy thuốc Bác sĩ Ha Bu-Ting ở Sun-Juke. Của Trung Quốc trị qua email, nghĩ tréo cẳng vịt quá. Các bạn biết bằng bác sĩ của Trung Quốc học hành ra sao không? Họ là học thật hay học giả, bằng thật hay bằng mua hay bằng bỏ tiền nhờ người khác học giùm. Giả thử là bằng thật đi thì thời gian họ học đâu có lâu như ở Mỹ, y khoa của Trung Quốc đâu hơn Mỹ. Thế tại sao các bạn giao mạng thân nhân mình cho cây kim cho bác sĩ Bác sĩ Ha Bu-Ting ở Sun-Juke trị qua email. Các bạn thấy thống kê về chuyện nầy thành công được bao nhiêu phần trăm.
Riêng với quí bạn ở thôn quê Việt Nam thì thời gian tới gặp được thầy thuốc hay nhà thương cũng cả buổi, các bạn muốn làm gì với người bịnh thì làm. Còn ở xứ khác thì theo tôi nên kêu xe cứu thương tức thì. Xe cứu thương không kẹt đèn, nhân viên trên đó được dạy cứu người tim mạch và có đủ dụng cụ cần thiết trên xe. Ttrong khi chở về nhà thương họ đã biết được bịnh trạng thông báo cho bác sĩ xong rồi, khi gặp bác sĩ thì gian đoạn định bịnh sơ khởi nhanh hơn rất nhiều. Các bạn nói thật đi, nếu chẳng may các bạn bị tai biến tim mạch các bạn ưng kêu xe cứu cấp hay là ưng để cho thằng cha bá vơ nào đó cả đời chưa hề lể tay ai làm việc cứu cấp. Nếu các bạn ưng cho người bá vơ lể tay thì hãy forward cái email giết người nầy cho nhiều người không may đọc email của quí bạn. Còn như các bạn ưng kêu xe cứu thương thì xin các bạn delete cái email ác ôn côn đồ nầy đi đừng có forward.
Thôi thì mong các bạn đừng tiếp tay làm ác nữa, giết gián tiếp một mạng người thì các bạn có đi chùa ăn chay cả đời cũng chưa chuộc được tội. (Ô hay ăn chạy để chuộc tôi, ai dạy kỳ vậy cà, hcd nói sai bét). Các bạn ghét tôi thì ghét, gặp những chuyện nầy tôi luôn luôn lên tiếng.
HCD
|
|
|
Post by Can Tho on Jan 6, 2012 9:41:07 GMT 9
Con Vit 2 : Giay Phat DMV , Nha Lo Van Hoa Ky, Lời khuyên này được gửi đi từ một đại-diện công ty bảo hiểm State Farm đã về hưu. Cách thức đã được thử và có công hiệu ở từng mỗi tiểu bang. Khi bạn bị giấy phạt vì chạy quá tốc độ (Speeding Ticket) hoặc vượt đèn đỏ, hoặc nhiều trường hợp khác, bạn sẽ bị điểm xấu trên bằng lái và tiền bảo hiểm sẽ tăng lên; ĐÂY LÀ PHƯƠNG PHÁP GIÚP BẠN KHÔNG-BỊ-ĐIỂM-XẤU: Khi nhận được giấy phạt, hãy gửi ngay check để trả tiền phạt. Thí dụ tiền phạt là $79.00, hãy viết và gửi đi $82.00, một số tiền nhỏ cao hơn giá phạt. Hệ thống computer sẽ gửi lại bạn số tiền cách biệt bạn đã trả dư. Tuy nhiên đây là cái mánh bạn phải theo: ĐỪNG CASH TẤM CHECK REFUND NÀY! Điểm xấu chỉ được đưa vào bằng lái khi những thủ tục trong hệ thống kế toán được hoàn tất. Vì bạn không “Cash” tấm check này, cho nên thủ tục kế toán không được hoàn tất, trong khi hệ thống đã nhận được đủ tiền rồi, nó đã thỏa mãn, và không làm phiền gì bạn nữa, mà cũng không thêm điểm xấu vào bằng lái. Tin tức này được tiết lộ từ một công ty ẩn danh đã trang bị cho hệ thống dữ kiện được dùng trong mỗi tiểu bang. Wow! Hy vọng họ không đổi, vì chúng ta thật cần dài dài. ****************** Y Kien ve con vit so 2 . Không đúng. theo đưong link dưới đây: www.truthorfiction.com/rumors/t/tickets.htm Ngoài ra chuyện nầy không cần bằng chứng chi hết chúng ta lấy trí phán đoán thường ngày áp dụng thấy liền: Cái email gạt gẩm DMV nầy bay đi tứ tung, (chữ Anh mà, người Việt nhắm mắt dịch càng) làm gì nhân viên DMV không nhìn thấy, khi họ thấy rồi họ ngồi yên đó để cho quí bạn gạt họ sao?Bằng chứng nơi đây:
|
|
|
Post by Vĩnh Long on Oct 22, 2014 9:07:10 GMT 9
Từ Nguyễn Văn Trỗi đến Nguyễn Văn Bé, kỹ thuật tuyên truyền “người thật chuyện giả” dưới chế độ CS
Trần Trung Đạo (Danlambao) - Sau loạt bài về tẩy não, một số độc giả nêu thắc mắc chế độ độc tài nào độc ác nhất trong lịch sử loài người, Đức Quốc Xã hay Cộng Sản. Câu trả lời tùy thuộc vào người được hỏi là ai. Với người Do Thái câu trả lời sẽ là Hitler, lý do chỉ vì họ không muốn nhân loại lãng quên Holocaust, nhưng với phần lớn nhân loại, nhất là sau khi khối Liên Xô sụp đổ và nhiều tài liệu được công khai hóa, sẽ trả lời là Cộng Sản. Trước khi bàn đến kỹ thuật tuyên truyền “người thật chuyện giả”, người viết sẽ so sánh giữa tuyên truyền Đức Quốc Xã và chính sách tẩy não của CS.
Mặc dầu nhiều tài liệu chưa được bạch hóa hết vì vẫn còn năm quốc gia CS đang tồn tại, số lượng nạn nhân bị giết dưới các chế độ CS, 94 triệu theo ước lượng của Stéphane Courtois trong The Black Book of Communism hay 110 triệu theo kết toán của R.J. Rummel. Cả hai ước tính đều cao hơn The Holocaust nhiều lần. Cách giết người qua việc bỏ đói hàng triệu trẻ em tại Trung Cộng, Gulag tại Nga, bằng cuốc xẻng tại Campuchia, cải cách ruộng đất tại Việt Nam cũng tàn nhẫn và vô nhân không thua kém gì phương pháp lò thiêu sống của Hitler ở Auschwitz.
Lenin ít được đem ra so sánh với Hitler, Stalin hay Mao không phải y là người nhân đức nhưng chỉ vì chết sớm khi kế hoạch toàn trị Liên Xô chỉ mới bắt đầu. Nếu y sống lâu như Stalin rồi cũng không khác gì mà có thể còn độc ác hơn. Khi mới nắm quyền hành chính Lenin đã thiết lập ngay hai cơ quan phụ trách hai chức năng khủng bố và tẩy não.
Tên hung thần đầu tiên trong hệ thống khủng bố CS quốc tế là Felix Dzerzhinsky. Tên đồ tể khát máu này gốc Ba Lan nhưng là người thành lập cơ quan mật vụ Cheka khủng khiếp nhất tại Nga ngay sau khi cách mạng CS 1917. Sau khi một lãnh đạo tổ chức Cheka bị ám sát hụt tại St. Petersburg, Dzerzhinsky ra lệnh bắt 800 người và tất cả đều bị xử bắn không qua một phiên tòa nào. Chỉ trong vòng một tháng từ tháng Chín đến tháng Mười 1918, ước lượng đã có 10 ngàn đến 15 ngàn người bị giết. Danh từ “Khủng bố Đỏ” xuất hiện trong giai đoạn này.
Dzerzhinsky kiêm nhiệm hàng loạt chức vụ cấp bộ trưởng ngoài việc điều hành ngành an ninh Sô Viết. Y có năng khiếu về ngoại ngữ mặc dù học hành bị dang dở vì tham gia hoạt động CS. Dzerzhinsky bị tù nhiều lần trong đó có lần bị lưu đày tận vùng băng tuyết Siberia. Sau khi vượt thoát khỏi Siberia, Dzerzhinsky hoạt động cho đảng CS Đức. Là nhân vật nổi tiếng trong phong trào CS Đông Âu, sau 1917, Felix Dzerzhinsky thay vì hồi cư về Ba Lan đã quyết định ở lại Nga và được bầu vào đảng ủy CS thủ đô Moscow. Felix Dzerzhinsky chia sẻ quan điểm của Lenin về vai trò toàn trị của Soviet và là người đầu tiên nhận trọng trách thành lập cơ quan an ninh CS.
Thế nhưng, cánh tay khủng bố dù tàn bạo, sắc máu bao nhiêu cũng không thể giữ được chế độ tồn tại lâu dài. Tim óc của chế độ toàn trị chính là bộ phận tuyên truyền tẩy não. Tẩy não là một tiến trình xóa bỏ tận gốc rễ bằng nhiều cách các nhận thức cũ và trên đó xây dựng một hệ thống nhận thức mới. Cơ quan tuyên truyền Agitprop được Lenin thành lập và sau đó đổi tên thành Ban Tư Tưởng Trung Ương. Chỉ trong vòng hai năm, 1917 đến 1918, Agitprop đã phát hành 3600 mẫu bích chương tuyên truyền. Tại mọi cửa hàng, cửa sổ, đường phố, cơ quan, đâu cũng dán truyền đơn, bích chương, biểu ngữ tuyên truyền đập vào mắt, xoáy vào nhận thức người đọc. Nhiều đoàn xe lửa tuyên truyền chạy từ thành phố này sang thành phố khác phân phối truyền đơn, tổ chức những đêm văn nghệ tại những nơi xe lửa dừng.
Kỹ thuật tuyên truyền “người thật chuyện giả”
Trong xã hội CS, vô số “anh hùng” được dàn dựng, khác nhau về bố cục, tình tiết nhưng đều tuân theo một nguyên tắc: người thật chuyện giả. Một vài ví dụ điễn hình là Hướng Lôi Phong, Huang Jiguang, Wang Jinxi, Shi Chuanxiang của Trung Cộng, Pavlik Morozov, Alexey Stakhanov của Liên Xô và vô số người thật chuyện giả ở Việt Nam. Cái chết của Nguyễn Văn Trỗi là một ví dụ quen thuộc của kỹ thuật tuyên truyền “người thật chuyện giả”.
Tố Hữu viết về cái chết của Nguyễn Văn Trỗi trong bài thơ Hãy nhớ lấy lời tôi:
Anh thét to: "Ta có tội gì đây ?" Chúng trói Anh vào cọc mấy vòng dây. Mười họng súng. Một băng đen bịt mắt Anh thét lên: "Chính Mỹ kia là giặc!"
Và tay Anh giật phắt mảnh băng đen Anh muốn thiêu, bằng mắt, lũ đê hèn Với cái chết. Anh muốn nhìn giáp mặt Như ngọn lửa không bao giờ dập tắt!
….
Anh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi: Đả đảo đế quốc Mỹ! Đả đảo Nguyễn Khánh! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần!
Súng đã nổ. Mười viên đạn Mỹ Anh gục xuống. Không, Anh thẳng dậy Anh hãy còn hô: "Việt Nam muôn năm!" Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm!
Một người bị trói cả hai tay vào “cọc mấy vòng dây” mà còn tay nào để “giật phắt mảnh băng đen”?
Ngay cả khi bị “Mười viên đạn” “gục xuống” làm sao còn "đứng thẳng dậy" để hô?
Những câu chuyện hoang đường chỉ có trong đầu cuồng tín bịnh hoạn của Tố Hữu mà trong tuổi về già đã thú nhận với Trần Đăng Khoa trong Chân Dung và đối thoại rằng chính y đã nhét vào mồm Nguyễn Văn Trỗi: “Tôi cho cả Nguyễn Văn Trỗi hô: Hồ Chí Minh muôn năm. Mà hô những ba lần kia”.
Bài thơ Hãy nhớ lấy lời tôi đầy nghịch lý, khinh thường hiểu biết của người đọc, phạm những lỗi lầm sơ đẳng, thế nhưng đã được đưa vào mọi sách giáo khoa. Những trò tuyên truyền bỉ ổi đó không phải chỉ trong thời chiến mà nửa thế kỷ sau khi nhân loại sống trong thời đại toàn cầu hóa 2014 này vẫn còn có những văn nô, bồi bút đem ra ca ngợi. Mấy tuần qua, nhan nhản trên các báo đảng, bài thơ buồn cười đó cũng được đem ra học tập giống như trong thập niên 1960 ở miền Bắc.
Một ví dụ khác về kỹ thuật tuyên truyền “người thật chuyện giả” là “anh hùng Nguyễn Văn Bé”. “Anh hùng” này đã làm cả hệ thống tuyên truyền của đảng hố to và có lẽ “liệt sĩ Nguyễn Văn Bé” là trường hợp duy nhất sau 1975 đảng gián tiếp thừa nhận chỉ là sản phẩm tuyên truyền.
Nguyễn Văn Bé là ai ?
Theo cả hai nguồn tài liệu, Việt Nam Cộng Hòa và CSVN, Nguyễn Văn Bé sinh năm 1946 tại quận Châu Thành tỉnh Mỹ Tho trong một gia đình nghèo. Y tham gia các hoạt động CS tại địa phương và chính thức trở thành đoàn viên Đoàn Thanh Niên Nhân Dân Cách Mạng trực thuộc đảng Nhân Dân Cách Mạng (tên gọi của đảng CS khi hoạt động tại miền Nam Việt Nam). Nguyễn Văn Bé gia nhập bộ đội CS ở tuổi 19 và được giao trách nhiệm tải súng đạn. Vào năm 1966, trận đụng độ giữa quân đội CS và quân Mỹ, Bé bị bắt cùng với số vũ khi mà y đang tải vào ngày 30 tháng 5, 1966 tại kinh Cả Bèo, xã Mỹ Quý, tỉnh Kiến Phong.
Đến điểm này hai bên, VNCH và CSVN, đều tường thuật gần giống nhau. Theo bộ máy tuyên truyền CS phát ra từ Hà Nội, “anh hùng Nguyễn Văn Bé” dù bị tra tấn chẳng những không khai một lời mà còn phát biểu những câu nói bất hủ “Tất cả hành động của Mỹ rồi cũng chẳng khác gì bong bóng của xà phòng sẽ bị nước sông cuốn đi”. Cuối cùng, Nguyễn Văn Bé bị đưa đến một trung tâm gần xã Mỹ An. Tại đây, Nguyễn Văn Bé, sau khi nháy mắt ra dấu cho người thợ cày đứng gần để chạy ra xa, đã nâng 10 kí lô mìn Claymore khỏi đầu, miệng hô lớn “Mặt trận Giải Phóng Miền Nam muôn năm, đả đảo đế quốc Mỹ” trước khi đập mạnh khối mìn vào thành một chiếc tăng M118. Khối mìn nỗ lớn và cả kho đạn bị nỗ lây. Cũng theo bản tin của đài phát thanh Hà Nội, “16 lính Mỹ và 10 lính ngụy” chết ngay tại chỗ, ngoài ra nhiều thương vong do đạn lạc gây ra sau đó. Tuy nhiên, một anh hùng như thế mà chỉ giết được “16 lính Mỹ và 10 lính ngụy” thì quá ít nên trong những bản tin sau đó con số lính Mỹ chết được tăng lên 96.
Tức khắc khi câu chuyện được đăng trên báo Nhân Dân ở miền Bắc và các báo bí mật ở miền Nam, các cơ quan tuyên truyền bắt đầu chỉ thị học tập noi gương “chủ nghĩa anh hùng cách mạng” của “Liệt sĩ Nguyễn Văn Bé”. “Sự hy sinh của anh không những được cả thế hệ thanh niên Việt Nam kính phục mà còn nhận được sự thán phục bởi tuổi trẻ toàn thế giới”.
Bàn tay Nguyễn Văn Bé dùng để đập khối bom được báo đảng gọi là “bàn tay thiên tài”. Nhiều vở kịch được dựng ngay để diễn lại “hành động anh hùng” của Nguyễn Văn Bé. Một bài báo đảng cho biết sức mạnh của bàn tay Nguyễn Văn Bé chắc chắn được thúc đẩy bởi một lực huyền bí vì “chẳng những giết ngay gần hàng trăm kẻ thù mà còn tạo nên một ảnh hưởng dây chuyền dẫn đến một phong trào làm theo anh hùng Nguyễn Văn Bé khắp cả nước”. Nói chung, hình ảnh Nguyễn Văn Bé như ngôi sao mầu nhiệm làm cả nước đều tin. Chủ nghĩa anh hùng cách mạng thôi thúc con người miền Bắc. Nhiều thanh niên đã gác hết chuyện học hành, gia đình để tình nguyện vào Nam chiến đấu theo gương “anh hùng Nguyễn Văn Bé”
Các cơ quan tuyên truyền địa phương tin chắc rằng Nguyễn Văn Bé đã chết.
Thật không may cho đảng, Nguyễn Văn Bé không chết. Anh đã đầu hàng, tình nguyện chiêu hồi và còn sống bình an. Các hình ảnh anh chụp với gia đình được báo chí phổ biến rộng rãi. Trên đài phát thanh, đoạn băng "Tôi là Nguyễn văn Bé, hãy còn sống đây..." được phát mỗi ngày khi bắt đầu chương trình. Nguyễn Văn Bé thật có đụng độ nhưng trận chiến chỉ kéo dài không đến 30 phút. Theo báo Time, anh ta chưa bao giờ bắn một viên đạn, thay vì trốn trong con kinh đào và bị nắm tóc kéo lên.
Để phản công trong trận chiến tuyên truyền, phía Việt-Mỹ đã in hơn 20 triệu truyền đơn, bảy triệu minh họa, 465 ngàn bích chương, 167 ngàn tấm hình Nguyễn Văn Bé, 10 ngàn bài hát và rất nhiều chương trình truyền thanh truyền hình nói về sự thật Nguyễn Văn Bé đã đầu hàng, hồi chánh và hiện sống bình an. Các cơ quan tâm lý chiến Việt Mỹ còn phỏng vấn cha mẹ Nguyễn Văn Bé và giúp đưa gia đình họ đến khu vực an toàn. Các cơ quan tuyên truyền của đảng CS phản ứng bằng cách tổ chức rầm rộ ngày kỷ niệm một năm “anh hùng Nguyễn Văn Bé hy sinh”. Các đài phát thanh, báo chí và cả báo chí Liên Xô cũng đăng bài thương tiếc “liệt sĩ Nguyễn Văn Bé”. Nhân dân miền Bắc lại tiếp tục tin rằng anh đã thật sự hy sinh.
Sau 1975, quả thật với một chiến công to lớn như vậy, Nguyễn Văn Bé không những chỉ có tên đường mà phải một tên phố, một công viên mang tên anh. Nhưng không, bởi vì sự giả dối như thế quả quá trâng tráo và trắng trợn. Câu chuyện ngụy tao Lê Văn Tám còn có thể im lặng vì thời gian quá xa nhưng Nguyễn Văn Bé vẫn còn mang tính thời sự, nhiều người trong thời đó còn sống, nhiều tác giả nhạc, văn, thơ còn chưa hết sượng sùng.
Tội ác của bồi bút và văn nô
Hiện nay hầu hết các “anh hùng xã hội chủ nghĩa” ở 15 nước cựu Liên Xô và các nước Đông Âu, một số bị chôn vùi trong tro bụi thời gian, một số chỉ còn xuất hiện trong các truyện tranh vui giải trí (comic book), riêng tại Việt Nam, không chỉ các thế hệ măng non mà cả thanh niên, sinh viên còn phải học, phải tin vào những mẩu chuyện hoang đường một cách đáng thương và tội nghiệp. Dĩ nhiên không phải tại các em những nạn nhân bất hạnh đã sinh ra và lớn lên trong xã hội lọc lừa. Ngoài chính phạm là đảng CS, tội ác này còn có sự a tòng của đám văn nô, bồi bút, những kẻ chỉ vì chút bổng lộc đảng ban cho mà chịu cúi đầu làm tôi mọi, tiếp tay với đảng làm băng hoại mọi giá trị đạo đức và tương lai dân tộc.
Người viết xin trích một số đoạn trong bài thơ Tản mạn về thơ và đồng nghiệp của nhà thơ Thái Bá Tân để kết luận cho bài viết này:
Đất nước cần thần tượng? Dạ, có ngay, có ngay. Cần anh hùng? Rất dễ. Anh hùng thì có đầy.
Thế là Lê Văn Tám, Nguyễn Văn Bé trung kiên, Rồi nhà tù Phú Lợi, Rồi kéo pháo Điện Biên...
Rồi báo cáo, tổng kết, Rồi thi đua, phê bình, Cái việc ai cũng biết Là lừa người, lừa mình.
Trần Trung Đạo danlambaovn.blogspot.com
______________________________________
Tham khảo:
1. Stéhane Courtois, Nicolas Werth, Jean-Louis Panné, Andrzej Paczkowski, Karel Bartosek, Jean-Louis Margolin The Black Book of Communism, Crimes, Terror, Reppression, Harvard University Press, 1999.
2. Mihai C. Bocarnea and Bramwell Osula: Edifying the New Man: Romanian Communist Leadership’s Mythopoeia. Regent University, International Journal of Leadership Studies. Vol. 3 Iss. 2, 2008, pp. 198-211.
3. Margaret Peathingy. Broadcasting Benevolence: Images of the Child in American, Soviet and NLF Propaganda in Vietnam, 1964–1973. Project MUSE, 2010.
4. The Strange Case of the Vietnamese “Late Hero” Nguyen Van Be (http://www.psywarrior.com/BeNguyen.html)
5. South Viet Nam: The Hero (http://content.time.com/time/magazine/article/0,9171,836801,00.html
6. SGM Herbert A. Friedman THE USE OF MUSIC IN PSYCHOLOGICAL OPERATION
7. Sự thật về Nguyễn Văn Bé (http://vietnamsaigon75.blogspot.com/2013/07/liet-si-nguyen-van-be-hy-sinh-nam-1966.html)
8. Christoph Giebel. Imagined Ancestries of Vietnamese Communism: Ton Duc Thang and the Politics of History and Memory
9. Questioning of Lei Feng’s Frugality Leads to Detention, (http://blogs.wsj.com/chinarealtime/2013/08/21/four-detained-for-questioning-lei-fengs-frugality/)
10. Thơ Thái Bá Tân Tản mạn về thơ và đồng nghiệp, Facebook
11. Trần Đăng Khoa Chân Dung và đối thoại, truyen.com
CHỈ LÀ THẰNG ĐÁI BẬY
Ba tôi là một người lính Việt Nam cộng hoà.
Sau 1975, vào khoảng 1980 sau khi vượt qua giai đoạn tù mà bọn cộng sản gọi là CẢI TẠO. Tôi thì tầm khoảng 13 tuổi.
Nhà của Gia đình tôi ở đường Trương Minh Ký, (gần sát kên Nhiêu Lộc hiện nay) mà bọn cộng sản đổi tên thành Nguyễn văn trỗi, không phải đoạn đượng Công Lý gần sân bay Tân Sơn Nhất hiện tại gọi là Nguyễn văn trỗi.
Trong một buổi tối sau khi ăn cơm chiều xong, thì báo đài loa phường ra rả anh hùng Nguyễn văn trỗi, rồi Ti vi hàng xóm của tay cán bộ cách mạng đang chiếu phim cũng oang oang "anh Trỗi ơi, anh Trỗi ơi" . Ba tôi mới kể lại câu chuyện về anh Trỗi như sau:
Mở đầu bằng vài câu hỏi cho tôi trả lời :
- Ông Trỗi mà con nghe ra rả đấy là thợ điện phải không ?
- Dạ, phải.
- Con biết trong nhà một người thợ điện có vật gì nhiều không?
- Dạ, chắc là kềm búa dao kéo, dụng cụ ...
- Ừ đúng nhưng ba muốn nói đến vật liệu là dây điện.
- Nhà ông Trỗi gần bờ kênh cầu Công lý phải không?
- Dạ, phải.
- Người dân nhất là đàn ông con trai như con nhà gần kênh khi mắc tiểu có hay ra bờ kênh giải quyết phải không?
- Dạ, phải.
- Con có đọc truyện " SỐNG NHƯ ANH" chưa?
- Dạ, có.
- Ông Trổi bị bắt thì cảnh sát Việt Nam Cộng Hoà tìm thấy gì?
- Dạ một mớ dây điện.
sau đó ba tôi bắt đầu kể:
Ông Trổi chẳng phải anh hùng hay cộng sản gì ráo trọi. Ông ta cũng chỉ là một anh thợ điện bình thường như mọi người khác mà thôi. Có thể ông ta yêu nước. Ông ta bị thành anh hùng chẳng qua đái bậy và không đúng lúc mà thôi.
Trong chuyến Công cán của Bộ trưởng Mac Namara tại Việt Nam và trên đường từ sân bay Tân Sơn Nhất vào Trung tâm phải đi qua cầu Công lý. An ninh VNCH làm công tác an ninh bình thường như cho các cuộc bảo vệ yếu nhân khi mac Namara đi qua.
Ông Trỗi, đứng đái ở bờ kênh gần cầu Công lý, thấy còi hụ, cảnh sát bảo vệ thật náo nhiệt, bèn trèo lên cây dừa ngồi xem cho đã. Cảnh sát VNCH thấy 1 thanh niên ngồi trên cây dừa thì liền gọi xuống và tạm giữ với một mớ dây điện (thợ điện mà). Đem ông Trỗi về đồn cảnh sát thì Cảnh sát VNCH cũng báo cáo để lập công là có bắt được một người "nghi ngờ là Việt cộng tính ám sát Mac Namara". Vớ được cơ hội ngàn vàng bọn Việt Cộng cũng nhao lên phao tin là Cộng sản đã cho người gài bom ám sát Mac Namara nhưng bất thành và bị bắt. Việt cộng Xác nhận Tỗi là Đồng Đảng.
Cảnh sát, Quân cảnh VNCH lại thêm điều kiện xác tín rằng Trỗi là Việt cộng. Thế là, hỏi cung điều tra ... Lại thêm một ông Venexuela nào đó nỗi hứng bất tử tuốt tận trời tây. Ông ta bắt được một Đại tá Mỹ và cũng nghe thông tin tuyên truyền bố láo về Trỗi. Ông ta đòi đổi Đại tá Mỹ lấy Trỗi.
Thôi rồi, thế đích thị Trỗi là Việt cộng rồi.
Và, Toà án Sài gòn với một mớ dây điện làm bằng chứng (không có bom đan gì sất) và các thông tin xác tín rằng Trỗi là Việt Cộng kết án tử hình Trỗi.
Khi đem Trỗi ra bắn, thì theo đaon phim tài liệu Trỗi chỉ một mục kêu oan và kêu vô tội làm gì có các câu khẩu hiệu như lão Tố Hữu láo toét tọng vào mồm Trỗi.
Thế là kết thúc câu chuyện láo toét về một anh hùng Việt cộng.
|
|