Post by Vĩnh Long on Dec 27, 2006 15:54:46 GMT 9
TÔI HỌC LÀM DVD
--------------------------------------------------------------------------------
Nguyễn Thu Hoa
07 tháng 12 năm 2006
nguồn "www.khoahoc.net" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này
--------------------------------------------------------------------------------
Nếu nói chuyện về cái computer thì nó tràng giang đại hải lắm, nói biết bao giờ mới hết. Đó là đối với tôi, một người mới bước vào thế giới điện tử chỉ vỏn vẹn có gần hai năm, nên chỉ biết và học lóm một chút nhỏ nhoi nào thôi; chứ nếu đối với các vị là dân chuyên ngành hoặc các sinh viên, học sinh đang học về điện tử thì chắc chắn là nó cao xa tiến bộ tột cùng theo từng ngày từng tháng, nó mênh mông như biển Thái Bình rồi !!!
* Gần hai năm về trước, thú thật là tôi hoàn toàn mù tịt về computer, thoạt nhìn vào cái keyboard chi chít những chử và số với cái màn hình luôn luôn linh động mà tôi ngợp ( như đã có tâm sự với chị Bích Vân trên đàì phát thanh Đức Quốc hồi năm ngoái vậy !).
Nhưng, sau khi tập tểnh type những chử không có dấu ( vì máy tính là của Ông Bill Gates phát minh, của người Mỹ thì làm gì có dấu chử Quốc ngử ), tôi đã send và receive những lá thư đi trong nhấp nháy, mà không cần phải ngồi hí hoáy viết, rồi tìm bì thư bỏ vào, dán tem và gửi đi rồi phải chờ hồi âm có khi hàng cả tháng trời.
Thế rồi dần dà tôi tập viết chử có dấu, tập set up page, làm background, tập trình bày những bài viết cho dể đọc hơn, sáng sủa hơn, và install một vài software để chuyển đổi type nhạc, burn hay copy nhạc, chỉnh sửa hình ảnh để làm slide show, tăng giảm resolution hoặc cắt xén, ghép hình , tô mầu hay tăng giảm mầu sắc hình ảnh, tất cả đều diển tiến trên chiếc computer nhỏ nhắn nhưng thật là hay và thú vị…..
Cũng chính nhờ những software nầy mà những slide shows của tôi dần dà ngày trở nên nghệ thuật hơn, hình ảnh rỏ đẹp hơn và được bạn bè đón nhận nhiều hơn, làm cho tôi thấy vui và càng thấy mê cái computer hơn.
* Rồi đến một ngày, tôi nhận được cái DVD “Ảnh&Nhạc” của Anh Huỳnh Chiếu Đẳng. Tôi ngồi xem suốt cả mấy tiếng đồng hồ mà thấy thán phục tác giả vô cùng. Mọi khi xem DVD Thúy Nga Paris hay những DVD phim Pháp Mỹ thì chỉ quan tâm đến nội dung, hình ảnh và âm nhạc chứ chưa có một mảy may nào nghỉ đến kỹ thuật của người làm DVD vì thấy nó tối tân quá, siêu việt và xa vời quá.
Nhưng sau khi nghe Anh Đẳng kể chuyện làm DVD sao mà hay và thú vị đến thế, và từ khái niệm đó tôi nảy sinh ý nghỉ - học làm DVD.
Khi mọi người nghe tôi có ý định học làm DVD, ai cũng cười, người thì cho là tôi hão huyền, người thì nói đó là nghề của đàn ông, người thì bảo dốt về computer như tôi thì dể gì làm được DVD. Mà tôi dốt thiệt đấy chứ, vì tôi nào có đến trường lớp chi đâu, nào có sách vở để tham khảo, dốt là cái chắc.
Tuy nhiên, lở vướng tội mê cái computer và mê làm DVD, tôi quyết đi cho đến đích mặc dù lúc đó trong tay không hề có một phương tiện nào để làm DVD hết !
Tôi liền đánh bạo hỏi và nhờ Anh Đẳng giúp, và may mắn làm sao, Anh Đẳng đã chuyển thư của tôi đến hai anh trong MTC đang làm DVD để nhờ chỉ dẩn, giúp đở.
Thế là chỉ trong vòng hai tuần lễ, tôi đã có trong tay Pinnacle, một software để làm DVD, hình ảnh và bài hướng dẩn làm DVD. Và tôi bắt tay vào việc ngay….
* Install Pinnacle và đọc một số khái niệm hướng dẩn trong đấy, tuy rằng chỉ hiểu sơ lược một vài điểm chính yếu thôi chứ nào có rành mạch lắm đâu, vì không có căn bản mà cũng vì tiếng Anh tiếng U của tôi cũng thuộc hàng siêu dốt ! Nhưng, đã quyết chí thì phải đạt mục tiêu, cho dù vừa đi vừa dẹp bỏ chông gai hai bên đường vừa hồi hộp vì không biết có thực sự đi đến đích không, nhưng tôi vẫn lòng tự dặn lòng là không bỏ cuộc.
Khi đã lập folder riêng để chứa hình và nhạc cho cái DVD, tôi đã chuẩn bị cho mình một project rất riêng biệt, đó là cái DVD dành riêng cho quê hương yêu dấu của tôi, tôi đã đặt ngay tên cho nó, mặc dù chưa bắt tay vào việc -> “ VIỆTNAM QUÊ HƯƠNG TÔI ” , đã hình thành trong tâm tư tôi ngay lúc này.
Nhưng, thật ra công việc chẳng giản dị tí nào, mở Pinnacle ra, nhìn vào, toàn những box xa lạ, không biết phải xử dụng nó ra sao, mặc dù đang có bài hướng dẩn trong tay, thế là phải mò mẫm, tìm tòi, nội cái việc mang hình xuống để cho vào project cũng đã làm cho tôi mất cả tuần lể mới xong.
Rồi còn phải làm transition cho từng tấm hình, ôi chao, sao mà gay go thế, những options hay và đẹp, khi mang vào rồi preview, nó cứ nằm im lìm không chịu nhúc nhích, hỏi ra mới biết chưa unlock, mà muốn unlock thì phải mua, thế là phải bỏ hết để thay vào những transitions cho free, người sáng lập software họ tính kỹ thế đấy !
Sau khi làm hình ảnh xong, phải lồng nhạc, chứ không thì xem như người đẹp mà bị câm vậy. Thế là cho nhạc vào, mặc dù đã chuẩn bị một folder riêng dành cho project này, với toàn nhạc tiền chiến và có nội dung gần với chủ đề của cái DVD, nhưng khi open cái folder chứa nhạc, chỉ hiện lên một số bài thôi, còn số khác không thấy đâu hết. Tức mình quá, tôi bỏ Pinnacle xuống, mở Documents ra xem, thì nó vẫn y nguyên trong đấy thôi. Vậy là Pinnacle không ưng mấy loại nhạc ở dạng khác ngoại trừ wav. và MP3 có size trên 2MB. Thế là số nhạc đã chọn cho project của tôi bị mất hết một nửa.
Cài nhạc xong, preview thử thấy OK, thế thì burn ra disc để play thử xem sao nào, vì món ăn đã nấu mà không thưỡng thức thì đâu biết được nó ngon dở ra sao, tôi click vào phần Make Movies để burn và hồi hộp theo dỏi.
Make movies mở ra, click burn, thấy nó đang hoạt động, mừng quá trời, tưởng cứ chờ nó báo bỏ blank disc vào là xong, không ngờ nó work được vài phút là ngưng và bảo có erorr, lần đầu tiên burn DVD, đâu biết erorr ở chổ nào, thế là quay sang check lại hình ảnh, nhạc rồi preview, tất cả vẫn OK kia mà, bực mình quá, mở Make Movies ra làm lại, và ..” vũ như cẩn” !!! Thế này thì đành bỏ cuộc thôi .
Nhưng, tôi vẫn ấm ức, tại sao ngườì ta làm được, mình không làm được. Thế là mail hỏi Anh Đẳng, Anh Đẳng bảo check lại các space trong HD , và bác sỉ định bệnh đúng ngay chóc. Không đủ chổ để Pinnacle làm việc.
Thế là phải mua một HD big hơn mới burn DVD được. Nhưng, đâu nào đã xong, khi chuyển tất cả tư liệu vào HD, làm lại từ đầu, nó vẫn bảo là có erorr, lại bực mình đến muốn khóc luôn, lại mail hỏi thăm bạn bè, thì mới biết cái Pinnacle nó chưa vào nằm trong HD mới mua. Thế là phải move nó đi, lại thêm một option mới lạ và lý thú khi chuyển Pinnacle đi từ ổ cứng này qua ổ cứng khác trong PC, từ đó mới nhận ra rằng, tuy trong cùng một căn nhà mà lại có hai ông chủ riêng biệt, chứ không ăn cùng mâm ngồi cùng chiếu !!!
Và lại phải tìm cách chuyển Pinnacle qua cái HD mới, sau khi check và thấy nó đã chịu an vị nơi đây rồi thì bắt tay làm tiếp, và, quả thực là mừng hết lớn, tôi đã burn được cái DVD đầu tiên và cũng là đầu tay của mình. Ngồi nhìn Pinnacle write tư liệu vào memory của nó mà thầm cãm phục sự phát minh của người đã làm ra cái software nầy, sao mà nó hay, nó thông minh, nhanh nhẹn đến thế, cãm phục vô cùng.
Thoạt tiên nó đọc hình trước, cái thanh write chạy từ từ qua tấm hình rồi đến transition, có vài transition với action hơi tối tân một chút thì nó đọc lâu, còn nhửng transition thông thường thì nó lướt nhanh như vói tấm hình vậy, khi đọc qua hết một bận, cái máy tự động quay lại phần đầu project và work tiếp, nó rà soát lại xem có bỏ sót một chi tiết nào mà tôi đã set không !!!
Rồi qua phần đọc nhạc, cũng thế, nó lướt qua từng bài hát, nhưng nhanh hơn, và cũng quay lại lần thứ hai để kiểm soát chi tiết .
Sau cùng, một box hiện lên bảo bỏ blank disc vào, thú thật là tôi mừng như bắt được vàng vậy, vì kể như đã hoàn thành 9/10 đoạn đường rồi.
Khi máy nhả dỉa ra, tôi mang nó qua cái DVD player để play. Quả thực là không còn niềm vui nào hơn khi được thưỡng thức cái công trình do chính tay mình làm ra, do chính mình đã cưu mang nó suốt mấy tháng qua và đã thực hiện nó một cách khá vất vả, công phu và mất quá nhiều thì giờ mới hoàn thành.
Ngồi xem đi xem lại để nghiên cứu chổ nào hay, chổ nào cần sửa đổi cho nghệ thuật hơn, tấm hình nào bị mờ, không thích hợp với bài hát, cái transition nào có vẽ nghệ thuật hơn, bắt mắt hơn….để ghi nhớ trong đầu và bắt tay vào cái DVD thứ hai, thứ ba cho đến lúc hoàn toàn ưng ý.
Nhưng nào đâu đã xong, lại còn phải làm Menu nữa chứ, vì project dài quá, nếu muốn đốt giai đoạn để xem đi xem lại phần nào mình thích thì điều khiển được nó, vậy là phải làm Menu cho từng chapter. Project của tôi cũng rất dể chia chapter, thì VN chúng ta có ba miền, với ba phần hình ảnh của ba nơi, thì chia làm ba là phải rồi. Mở Menu ra set chapter, viết tên đề mục xong chọn nơi cho nó an vị, preview thử thì tạm ưng ý, nhưng nếu người xem chỉ nghe hát mà không biết tựa bài hát thì người ta sẽ không vui, do đó lại phải ngồi làm đề tựa cho từng bài hát, phải xem nó bắt đầu từ đâu, nơi tấm hình nào để làm title cho nó, xong lại preview, cũng chưa ưng ý lắm, vì chử nằm im re không hay, thế là phải set cho chử chạy. Phải set làm sao cho đúng ngay vị trí khi bài hát xuất hiện và phải tiếp nối với một bài hát khác cho ăn khớp, nhưng cũng phải đúng với cái chapter mình đã set nữa.
Và, cuối cùng , cái DVD mà tôi ưng ý nhất đã ra đời, nó play trong một tiếng hai mươi phút với gần 400 tấm hình và 14 bài hát, có thể nó rất khiêm tốn so với những chuyên viên làm DVD, với cái DVD “Ảnh&Nhạc” của giáo sư Huỳnh Chiếu Đẳng, nhưng nó do tôi làm ra, do bao công sức, bao vất vã mới hoàn thành, và cũng do sự giúp đở chỉ dẩn tận tình của các vị ân nhân mà tôi mới có được cái DVD đầu tay, đơn sơ mộc mạc; nhưng lại là tâm huyết, là một cưu mang ấp ủ của tôi suốt gần nửa năm trời với ba tháng dài thực hiện.
Tôi quí cái DVD đầu tay này cũng như vàng, vì nó là công sức của tôi, là tình nghỉa của bạn bè tôi và cũng vì nó chính là tâm lòng của tôi dành cho quê hương đất nước, cho xứ sở Việt Nam của tôi.
Dallas, Nov.2006 NguyễnThuHoa
--------------------------------------------------------------------------------
Nguyễn Thu Hoa
07 tháng 12 năm 2006
nguồn "www.khoahoc.net" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này
--------------------------------------------------------------------------------
Nếu nói chuyện về cái computer thì nó tràng giang đại hải lắm, nói biết bao giờ mới hết. Đó là đối với tôi, một người mới bước vào thế giới điện tử chỉ vỏn vẹn có gần hai năm, nên chỉ biết và học lóm một chút nhỏ nhoi nào thôi; chứ nếu đối với các vị là dân chuyên ngành hoặc các sinh viên, học sinh đang học về điện tử thì chắc chắn là nó cao xa tiến bộ tột cùng theo từng ngày từng tháng, nó mênh mông như biển Thái Bình rồi !!!
* Gần hai năm về trước, thú thật là tôi hoàn toàn mù tịt về computer, thoạt nhìn vào cái keyboard chi chít những chử và số với cái màn hình luôn luôn linh động mà tôi ngợp ( như đã có tâm sự với chị Bích Vân trên đàì phát thanh Đức Quốc hồi năm ngoái vậy !).
Nhưng, sau khi tập tểnh type những chử không có dấu ( vì máy tính là của Ông Bill Gates phát minh, của người Mỹ thì làm gì có dấu chử Quốc ngử ), tôi đã send và receive những lá thư đi trong nhấp nháy, mà không cần phải ngồi hí hoáy viết, rồi tìm bì thư bỏ vào, dán tem và gửi đi rồi phải chờ hồi âm có khi hàng cả tháng trời.
Thế rồi dần dà tôi tập viết chử có dấu, tập set up page, làm background, tập trình bày những bài viết cho dể đọc hơn, sáng sủa hơn, và install một vài software để chuyển đổi type nhạc, burn hay copy nhạc, chỉnh sửa hình ảnh để làm slide show, tăng giảm resolution hoặc cắt xén, ghép hình , tô mầu hay tăng giảm mầu sắc hình ảnh, tất cả đều diển tiến trên chiếc computer nhỏ nhắn nhưng thật là hay và thú vị…..
Cũng chính nhờ những software nầy mà những slide shows của tôi dần dà ngày trở nên nghệ thuật hơn, hình ảnh rỏ đẹp hơn và được bạn bè đón nhận nhiều hơn, làm cho tôi thấy vui và càng thấy mê cái computer hơn.
* Rồi đến một ngày, tôi nhận được cái DVD “Ảnh&Nhạc” của Anh Huỳnh Chiếu Đẳng. Tôi ngồi xem suốt cả mấy tiếng đồng hồ mà thấy thán phục tác giả vô cùng. Mọi khi xem DVD Thúy Nga Paris hay những DVD phim Pháp Mỹ thì chỉ quan tâm đến nội dung, hình ảnh và âm nhạc chứ chưa có một mảy may nào nghỉ đến kỹ thuật của người làm DVD vì thấy nó tối tân quá, siêu việt và xa vời quá.
Nhưng sau khi nghe Anh Đẳng kể chuyện làm DVD sao mà hay và thú vị đến thế, và từ khái niệm đó tôi nảy sinh ý nghỉ - học làm DVD.
Khi mọi người nghe tôi có ý định học làm DVD, ai cũng cười, người thì cho là tôi hão huyền, người thì nói đó là nghề của đàn ông, người thì bảo dốt về computer như tôi thì dể gì làm được DVD. Mà tôi dốt thiệt đấy chứ, vì tôi nào có đến trường lớp chi đâu, nào có sách vở để tham khảo, dốt là cái chắc.
Tuy nhiên, lở vướng tội mê cái computer và mê làm DVD, tôi quyết đi cho đến đích mặc dù lúc đó trong tay không hề có một phương tiện nào để làm DVD hết !
Tôi liền đánh bạo hỏi và nhờ Anh Đẳng giúp, và may mắn làm sao, Anh Đẳng đã chuyển thư của tôi đến hai anh trong MTC đang làm DVD để nhờ chỉ dẩn, giúp đở.
Thế là chỉ trong vòng hai tuần lễ, tôi đã có trong tay Pinnacle, một software để làm DVD, hình ảnh và bài hướng dẩn làm DVD. Và tôi bắt tay vào việc ngay….
* Install Pinnacle và đọc một số khái niệm hướng dẩn trong đấy, tuy rằng chỉ hiểu sơ lược một vài điểm chính yếu thôi chứ nào có rành mạch lắm đâu, vì không có căn bản mà cũng vì tiếng Anh tiếng U của tôi cũng thuộc hàng siêu dốt ! Nhưng, đã quyết chí thì phải đạt mục tiêu, cho dù vừa đi vừa dẹp bỏ chông gai hai bên đường vừa hồi hộp vì không biết có thực sự đi đến đích không, nhưng tôi vẫn lòng tự dặn lòng là không bỏ cuộc.
Khi đã lập folder riêng để chứa hình và nhạc cho cái DVD, tôi đã chuẩn bị cho mình một project rất riêng biệt, đó là cái DVD dành riêng cho quê hương yêu dấu của tôi, tôi đã đặt ngay tên cho nó, mặc dù chưa bắt tay vào việc -> “ VIỆTNAM QUÊ HƯƠNG TÔI ” , đã hình thành trong tâm tư tôi ngay lúc này.
Nhưng, thật ra công việc chẳng giản dị tí nào, mở Pinnacle ra, nhìn vào, toàn những box xa lạ, không biết phải xử dụng nó ra sao, mặc dù đang có bài hướng dẩn trong tay, thế là phải mò mẫm, tìm tòi, nội cái việc mang hình xuống để cho vào project cũng đã làm cho tôi mất cả tuần lể mới xong.
Rồi còn phải làm transition cho từng tấm hình, ôi chao, sao mà gay go thế, những options hay và đẹp, khi mang vào rồi preview, nó cứ nằm im lìm không chịu nhúc nhích, hỏi ra mới biết chưa unlock, mà muốn unlock thì phải mua, thế là phải bỏ hết để thay vào những transitions cho free, người sáng lập software họ tính kỹ thế đấy !
Sau khi làm hình ảnh xong, phải lồng nhạc, chứ không thì xem như người đẹp mà bị câm vậy. Thế là cho nhạc vào, mặc dù đã chuẩn bị một folder riêng dành cho project này, với toàn nhạc tiền chiến và có nội dung gần với chủ đề của cái DVD, nhưng khi open cái folder chứa nhạc, chỉ hiện lên một số bài thôi, còn số khác không thấy đâu hết. Tức mình quá, tôi bỏ Pinnacle xuống, mở Documents ra xem, thì nó vẫn y nguyên trong đấy thôi. Vậy là Pinnacle không ưng mấy loại nhạc ở dạng khác ngoại trừ wav. và MP3 có size trên 2MB. Thế là số nhạc đã chọn cho project của tôi bị mất hết một nửa.
Cài nhạc xong, preview thử thấy OK, thế thì burn ra disc để play thử xem sao nào, vì món ăn đã nấu mà không thưỡng thức thì đâu biết được nó ngon dở ra sao, tôi click vào phần Make Movies để burn và hồi hộp theo dỏi.
Make movies mở ra, click burn, thấy nó đang hoạt động, mừng quá trời, tưởng cứ chờ nó báo bỏ blank disc vào là xong, không ngờ nó work được vài phút là ngưng và bảo có erorr, lần đầu tiên burn DVD, đâu biết erorr ở chổ nào, thế là quay sang check lại hình ảnh, nhạc rồi preview, tất cả vẫn OK kia mà, bực mình quá, mở Make Movies ra làm lại, và ..” vũ như cẩn” !!! Thế này thì đành bỏ cuộc thôi .
Nhưng, tôi vẫn ấm ức, tại sao ngườì ta làm được, mình không làm được. Thế là mail hỏi Anh Đẳng, Anh Đẳng bảo check lại các space trong HD , và bác sỉ định bệnh đúng ngay chóc. Không đủ chổ để Pinnacle làm việc.
Thế là phải mua một HD big hơn mới burn DVD được. Nhưng, đâu nào đã xong, khi chuyển tất cả tư liệu vào HD, làm lại từ đầu, nó vẫn bảo là có erorr, lại bực mình đến muốn khóc luôn, lại mail hỏi thăm bạn bè, thì mới biết cái Pinnacle nó chưa vào nằm trong HD mới mua. Thế là phải move nó đi, lại thêm một option mới lạ và lý thú khi chuyển Pinnacle đi từ ổ cứng này qua ổ cứng khác trong PC, từ đó mới nhận ra rằng, tuy trong cùng một căn nhà mà lại có hai ông chủ riêng biệt, chứ không ăn cùng mâm ngồi cùng chiếu !!!
Và lại phải tìm cách chuyển Pinnacle qua cái HD mới, sau khi check và thấy nó đã chịu an vị nơi đây rồi thì bắt tay làm tiếp, và, quả thực là mừng hết lớn, tôi đã burn được cái DVD đầu tiên và cũng là đầu tay của mình. Ngồi nhìn Pinnacle write tư liệu vào memory của nó mà thầm cãm phục sự phát minh của người đã làm ra cái software nầy, sao mà nó hay, nó thông minh, nhanh nhẹn đến thế, cãm phục vô cùng.
Thoạt tiên nó đọc hình trước, cái thanh write chạy từ từ qua tấm hình rồi đến transition, có vài transition với action hơi tối tân một chút thì nó đọc lâu, còn nhửng transition thông thường thì nó lướt nhanh như vói tấm hình vậy, khi đọc qua hết một bận, cái máy tự động quay lại phần đầu project và work tiếp, nó rà soát lại xem có bỏ sót một chi tiết nào mà tôi đã set không !!!
Rồi qua phần đọc nhạc, cũng thế, nó lướt qua từng bài hát, nhưng nhanh hơn, và cũng quay lại lần thứ hai để kiểm soát chi tiết .
Sau cùng, một box hiện lên bảo bỏ blank disc vào, thú thật là tôi mừng như bắt được vàng vậy, vì kể như đã hoàn thành 9/10 đoạn đường rồi.
Khi máy nhả dỉa ra, tôi mang nó qua cái DVD player để play. Quả thực là không còn niềm vui nào hơn khi được thưỡng thức cái công trình do chính tay mình làm ra, do chính mình đã cưu mang nó suốt mấy tháng qua và đã thực hiện nó một cách khá vất vả, công phu và mất quá nhiều thì giờ mới hoàn thành.
Ngồi xem đi xem lại để nghiên cứu chổ nào hay, chổ nào cần sửa đổi cho nghệ thuật hơn, tấm hình nào bị mờ, không thích hợp với bài hát, cái transition nào có vẽ nghệ thuật hơn, bắt mắt hơn….để ghi nhớ trong đầu và bắt tay vào cái DVD thứ hai, thứ ba cho đến lúc hoàn toàn ưng ý.
Nhưng nào đâu đã xong, lại còn phải làm Menu nữa chứ, vì project dài quá, nếu muốn đốt giai đoạn để xem đi xem lại phần nào mình thích thì điều khiển được nó, vậy là phải làm Menu cho từng chapter. Project của tôi cũng rất dể chia chapter, thì VN chúng ta có ba miền, với ba phần hình ảnh của ba nơi, thì chia làm ba là phải rồi. Mở Menu ra set chapter, viết tên đề mục xong chọn nơi cho nó an vị, preview thử thì tạm ưng ý, nhưng nếu người xem chỉ nghe hát mà không biết tựa bài hát thì người ta sẽ không vui, do đó lại phải ngồi làm đề tựa cho từng bài hát, phải xem nó bắt đầu từ đâu, nơi tấm hình nào để làm title cho nó, xong lại preview, cũng chưa ưng ý lắm, vì chử nằm im re không hay, thế là phải set cho chử chạy. Phải set làm sao cho đúng ngay vị trí khi bài hát xuất hiện và phải tiếp nối với một bài hát khác cho ăn khớp, nhưng cũng phải đúng với cái chapter mình đã set nữa.
Và, cuối cùng , cái DVD mà tôi ưng ý nhất đã ra đời, nó play trong một tiếng hai mươi phút với gần 400 tấm hình và 14 bài hát, có thể nó rất khiêm tốn so với những chuyên viên làm DVD, với cái DVD “Ảnh&Nhạc” của giáo sư Huỳnh Chiếu Đẳng, nhưng nó do tôi làm ra, do bao công sức, bao vất vã mới hoàn thành, và cũng do sự giúp đở chỉ dẩn tận tình của các vị ân nhân mà tôi mới có được cái DVD đầu tay, đơn sơ mộc mạc; nhưng lại là tâm huyết, là một cưu mang ấp ủ của tôi suốt gần nửa năm trời với ba tháng dài thực hiện.
Tôi quí cái DVD đầu tay này cũng như vàng, vì nó là công sức của tôi, là tình nghỉa của bạn bè tôi và cũng vì nó chính là tâm lòng của tôi dành cho quê hương đất nước, cho xứ sở Việt Nam của tôi.
Dallas, Nov.2006 NguyễnThuHoa