Post by Can Tho on Mar 6, 2024 5:05:06 GMT 9
Lừa đảo người cao niên qua timeshare
www.muctimsonden.com/2024/02/lua-ao-nguoi-cao-nien-qua-timeshare.html
Dạo này báo chí nói về lừa đảo với Timeshare bởi nhóm cartel buôn bán sì-ke của Mễ nên mình ghi lại đây cho ai chưa bị thì nên tránh. Họ cho biết đa số người cao tuổi là nạn nhân của mấy vụ này. Trước tiên mình xin nhắc sơ về timeshare, (chia xẻ thời gian).
Nhớ trước khi đi tuần trăng mật, bạn bè dặn dò là đến Cancun thì đừng để bị dụ, mua timeshare. Khi đến nơi thì chỉ lo chăm sóc mụ vợ trong phòng, đói bò dậy đi ăn rồi tiếp tục đối chọi trên giường. Nên chả biết timeshare là gì cả.
Sau này vào mấy khu thương mại, thấy họ trưng bày một chiếc xe, kêu điền tên vào để bốc thăm nên mình khấn trời phật, điền tên vào đầy đủ để lỡ trúng thì chúng gửi đến nhà. Đổi chiếc xe cà rich cà tang 10 năm tình cũ của mình.
Độ tháng sau, có người gọi, kêu chúc mừng ông đã trúng một cuộc du lịch miễn phí tại đâu đó nhưng phải trả tiền trước, đến đây chúng tôi sẽ hoàn tiền lại cho ông bà sau. Mình vốn dòng keo kiệt nên từ chối. Đâu vài ngày sau, chúng gọi tiếp kêu mời đến thăm viếng một khu nghỉ dưỡng tại phía nam Quận Cam, gần biển. San Clemente thì phải.
Đúng ngày giờ, mình bò lại với vợ, được chúng cho ăn cơm thịnh soạn lắm, dẫn đi thăm viếng các phòng, căn hộ. Cuối cùng họ kêu mình mua thì mình kêu không có tiền. Khiến tên bán chới với, kêu tên manager đến. Tên này vật mình lên vật mình xuống nhưng mình cứ đơ ra khiến hắn bực mình. Mình chửi hắn một tăng rồi dẫn vợ đi về. Mình chưa bao giờ thấy đồng chí gái mặt xanh như đít nhái. Nếu không đơ ra chắc bị bắt mua timeshare. Kỹ thuật bán hàng chúng rất kinh hồn còn hơn đám bán xe cũ.
Có chị bạn đi Hạ Uy Di với chồng con rồi hứng lên mua timeshare, về tới nhà mới nghe Chế Linh hát Một mai qua cơn mê ta trả tiền timeshare nên muốn trả lại nhưng không được nên cuối cùng không muốn đóng tiếp. Xù luôn.
Có lần gặp anh hàng xóm người Việt, hỏi mình muốn đi chơi ở Mễ tây Cơ miễn phí không. Chỉ cần đóng tiền bảo hành thôi, anh ta không lấy tiền gì cả. Ai mà kêu miễn phí nhất là người Việt thì mình bắt chước ông Kỳ, cảm ơn nói để hỏi vợ. Mình về lên mạng thì khám phá ra là timeshare ở Mễ. Anh ta kêu mình đóng $695 cho một tuần, đúng hơn là 5 ngày vì mất ngày đi ngày về. Mình bò lên trang nhà của nơi anh ta đề nghị thì khám phá ra cũ kỹ, và công ty có làm thêm cái mới. Họ đang khuyến mãi $500/ tuần. Đây là chiêu dụ hay nhất. Thấy rẻ bò lại là bị chốt liền.
Mình hỏi vòng vòng thì mới hiểu cơ chế timeshare là họ xây một chung cư gần biển rồi bán lại cho thiên hạ 1 tuần bao nhiêu đó. Một năm có 52 tuần thì căn hộ được bán cho 52 người, có thể thêm vì thiên hạ đâu muốn đi một chỗ hoài. Họ đổi chỗ khác trên thế giới và thường là phải bù thêm. Vấn đề là mình bỏ tiền ra mua 1 tuần, giá đại khái dạo ấy độ $15,000. Đâu phải bỏ tiền ra mua là xong. Mỗi năm phải đóng thêm tiền bảo trì cho hàng năm. Như ông hàng xóm mới quen, đóng $695/ năm mà phải đi lại hàng năm. Nếu chọn chỗ khác thì trả thêm mấy trăm. Bù trớt.
Thử làm tính xem. Trung bình một căn hộ là $15,000 (năm 1995), so với bên Mễ là nhiều. Một chung cư như vậy là có tối thiểu 100 căn hộ. Nhân cho 52 tuần là 5,200 tuần nhân cho $15,000 là $78,000,000.00. Còn tiền hàng năm là $695 x 5,200 = là cho phần bảo trì. Giàu to. Tên nào nghĩ ra chiêu này rất thông minh.
Đồng chí gái kêu đi nên mình đặt qua công ty giá $500 thay vì $695 qua ông hàng xóm. Đến phi trường thì họ kêu máy bay đầy, ngày mai trở lại khiến mình điên lên, kêu cho tôi gặp manager của bà. Mình hỏi bà quản lý thì cù cưa được bà ta kêu đây $100 dẫn vợ con đi ăn, rồi sáng mai đến đây, kêu gặp tôi để tôi cho lên máy bay sớm. Mình hỏi lại “that’s all you can do?” Cuối cùng bà ta cho thêm vé máy bay cho cả gia đình có thể đi trong vòng một năm, miễn phí.
Đến phi trường Mễ thì nghe mấy tên taxi kêu đi miễn phí, với điều kiện là đi xem timeshare. Có tên kêu cho $100, tên kêu $150. Ngu như mình không hiểu tự dưng thiên hạ cho tiền để đi viếng timeshare nên ngu thì phải hỏi. Hoá ra các nhân viên dẫn mình đi tham quan các timeshare trả cho những người dẫn mối tiền nên họ đồng tâm muốn chia xẻ với mình tiền cò. Tiền huê hồng đâu 30% nên cho vài trăm không ngại.
Cuối cùng mình lấy taxi về khu nghỉ dưỡng. Đẹp chi lạ. Có cổng vào, hai hàng dừa đẹp, cứ như đi vào biệt phủ cán bộ nhớn. Đến nơi, họ không đưa mình chìa khóa mà bảo đến gặp một cô ngồi một góc. Hoá ra là cô lo về timeshare. Thơ ngây nên cô ta hỏi tên tuổi địa chỉ, nhất là quốc tịch. Cái này quan trọng. Nếu không muốn bị phiền hà cứ kêu là quốc tịch xứ Ấn Độ hay gì đó. Ở Hoa Kỳ nhưng chỉ có vài tháng rồi về lại xứ Ấn Độ là xong. Không bị phiền hạ gì cả.
Dạo ấy ngu nên khi họ hỏi lương bổng thì mình cứ bơm gấp đôi vào cho có vẻ giàu tưng tự đồng chí gái hay đi guốc cao để cho người ta nghỉ mình là đại gai vì có vợ chân dài. Cô ta đang rà xét để coi có phải là đối tượng. Có khả năng để mua. Nay thì mình kêu về hưu làm nghề xe ôm là xong chuyện. Xong xuôi cô ta mời hai vợ chồng ngày mai đi viếng khu nghỉ dưỡng, có điểm tâm miễn phí. Mình nói là bận vì trên đường từ phi trường về đây đã có người mời sáng mai đi dự cái gì đó. Họ đến chở mình đi mà còn cho $200 một người. Mặt cô ta bổng như xanh như đít nhái. Kêu không được đi đâu cả, cô ta cho mình $400 cho hai vợ chồng. Mình như thằng Bờm có cái quạt mo nên mình cười liền. Cô ta còn boa thêm một phát mát xa cho hai vợ chồng miễn phí gái $100. Xem như $500. Huề vốn.
Sáng hôm sau, mình đi ăn sáng với vợ nhưng không mua. Rồi ghé lại lãnh $400. Sang năm lại làm lại vì có vé máy bay miễn phí, đi chỗ khác cũng vớt được tiền. Xem như đi chơi một tuần 4 người miễn phí đến khi con mình kêu chán đi Mễ Tây Cơ.
Trở lại cách thức lừa đảo. Ai mua timeshare rồi đều có chút gì đó hối hận và bắt chước Chế lInh hát bài một mai qua cơn mê. Bọn Mễ mới nhân vụ này cho gọi điện thoại kêu là muốn mua lại timeshare của họ. Quá mừng.
Xin nêu trường hợp ông MIchael. Ông này có mua một timeshare cho hai tuần lễ ở Mexico với giá $47,000 năm 2005. Đây có một tên chuyên gia địa ốc Mễ gọi, nói muốn mua timeshare lại với giá $65,000. Nếu họ xin ông ta cũng cho không với điều kiện là trả tiền bảo trì đâu trên $1,200/ năm. Ông ta đồng ý bán condo 2 phòng ngủ. Ông ta mừng hết lớn, không ngờ chúa đã nghe lời nguyện cầu của ông ta.
Họ lại loay hoay nới với điều kiện là ông ta phải trả thuế cho Mexico $3,900 (mua $57,000 nay bán $65,000, lời $18,000 nên trả thuế). Số tiền này sẽ được giữ trong escrow, và gửi lại ông ta sau khi cái deal xong xuôi. Ông ta gửi số tiền $3,900 sau đó như chim bay biển bắc, ông ta tìm biển nam. Cuối cùng ông ta mất đâu 1.8 triệu đô. Sẽ kể sau. Ông ta chỉ cho tên nhưng không cho họ vì sợ chủ ông ta biết. Không biết ông ta có thụt két hay không. Chán Mớ Đời
Theo chính phủ Hoa Kỳ thì 10 năm qua có hàng ngàn người Mỹ bị lừa đảo kiểu này do đám cartel về thuốc phiện. Làm cái này họ kiếm tiền nhanh hơn và không nguy hiểm lại có tiền chính chắn không cần phải rửa tiền. Họ gọi nhóm Jalisco New Generation (CJNG) khởi đầu ở thành phố Puerto Vallarta. Mình có viếng chỗ này hai lần. Sau này nghe nói sì ke nhiều nên tránh đi .
Mình vô mấy viện dưỡng lão để xem có ai bán nhà thì khám phá ra mấy người lớn tuổi bị kẹt vụ này nhiều lắm. Sau khi về hưu, hai vợ chồng đi chơi, đến chỗ nào đẹp nên bị dụ mua timeshare rồi chồng bị tai biến hay vợ chết hay già quá đi không nổi mà mỗi năm phải trả tiền bảo trì là ngọng nên họ đăng quảng cáo cho không.
Sau khi mua timeshare thì ai cũng khóc hết và là nạn nhân của một cuộc lừa đảo khác. Chính phủ Hoa Kỳ cho biết danh sách hơn 40 công ty bán timeshare liên kết với nhóm JAlisco. Mỗi năm có đến hơn 1,200 vụ báo cáo bị lừa. Năm 2019, bộ tư pháp Hoa Kỳ có nêu tên 6 người Mễ, moi ruột của 12 người Mỹ lên đến 20 triệu. 4 người bị bắt và bỏ tù 5 năm.
Nhóm Jalisco này cho nhân viên gọi qua Hoa Kỳ, với danh sách của những người mua timeshare. Nếu nhân viên mà nghỉ việc thì bị giết. Họ gọi những người mua timeshare ở Hoa Kỳ như ông Filomeno Medina, 73 tuổi. Họ gọi cho biết là muốn mua timeshare ở Cancun của ông này với giá $50,000. Như ông mỹ kia, họ bảo phải trả thuế capital gains. Họ cho biết là đã gửi ngân phiếu nhưng bị giữ lại tại quan thuế ở biên giới, ông phải trả tiền này để họ cho qua biên giới. Mọi chi phí sẽ được hoàn lại cho ông ta khi hợp đồng buôn bán chấm dứt. Sau đó họ nói muốn chuyển tiền ra khỏi Mexico thì phải trả tiền lệ phí. Họ cho biết $30,000. Ông này mừng quá, gửi tiếp $30,000 đến khi đã gửi hết tiền trong quỹ hưu trí $80,000 và khai phá sản.
Ông MIchael bi lừa nhưng đến năm 2013, hai năm sau thì có một cú gọi khác. Kỳ này người gọi có vẻ chính chắn hơn. Lại chuyển tiền thêm $240,000 mới hiểu là bị lừa. Ông ta báo với FBI thì được biết là công ty đó là bựa. Đến năm 2021 ông Michael lại bị gọi tiếp, tự xưng là luật sư đang thưa kiện các công ty này và ngân hàng. Ông ta có thể lấy về được 6 triệu đô la. Ông ta tìm hiểu về người đàn bà và thấy rõ ràng bà ta. FBI cho biết là họ lấy tên của những người có thật sự và dùng tên mấy người này để lỡ mình sưu tra một tí thì không bị lộ.
Bà ta kêu là ông ta phải trả lệ phí gì đó trước khi lãnh mấy triệu đô. Thế là ông ta gửi thêm $100,000. Bà ta kêu là có Red flag về số tiền ông gửi vì sợ rửa tiền nên số tiền ông ta gửi bị giữ lại, phải trả thêm tiền để họ có thể được lãnh để lo hồ sơ cho ông ta. Thêm ông ta có trên sách của Interpol, nên cần trả thêm tiền để họ lo cho xong. Cuối cùng ông ta dọ hỏi bên mỹ thì không bị Red flag gì cả. Tính ra là trong vòng 10 năm, ông ta chuyển tiền cho họ đến 99 lần cho hơn 150 người và 12 ngân hàng Mễ tây cơ. Tổng cộng 1.8 triệu đô la. Chán Mớ Đời
Tóm lại nếu các bác ghét ai thì xúi họ mua timeshare và thương ai như mấy người bạn của mình, kêu đừng mua timeshare. Lỡ bị dụ đi thì nói với người đi theo mình là có người muốn cho mình cái timeshare của họ, mình đi để được xem trước khi nhận lấy timeshare thì họ sẽ xem các bác như con cháu chế độ cũ.
*********
Hôm trước, mình nói đến vấn nạn mua Timeshare bên Mễ Tây cơ rồi bị lừa bởi các nhân viên của nhóm băng đảng tội phạm ở xứ này. Khi chúng ta đi chơi ở một nơi nào đó như Hạ Uy Di, Mễ Tây Cơ, Bahamas ,… khung cảnh đẹp, chúng ta cảm thấy hạnh phúc bên cạnh người thân nên thường có ý tưởng mua timeshare tại đây để hàng năm, trở lại để có những giây phút vui vẻ hạnh phúc bên người thân.
Hôm trước, đồng chí gái kêu khó mà tìm lại hình ảnh của gia đình anh tại Dubai. Nhìn lại thì không tiếc tiền đã trả hết cho gia đình anh. Năm kia đồng chí gái hứng lên mời toàn đại gia đình mình từ 3 nước về Dubai họp mặt khiến mẹ mình vui vì bất ngờ thấy con cháu khắp nơi một lúc. Xem như quà sinh nhật thứ 90 của mẹ mình.
Vấn đề là chúng ta, quyết định đầu tư vì cảm xúc nên khi trở lại nhà thì nghe ông ca sĩ Chế Linh nhắc lại “một mai qua cơn mê ta trở lại bình thường, bình thường để trả tiền bảo trì hàng năm”. Như mình đã kể là tiền bảo trì mà ông hàng xóm trả hàng năm còn đắt hơn là gia đình mình đi chơi cùng hãng và khu mới hơn, đẹp hơn. Lại được cho tiền. Lý do rẻ hơn vì họ biết nếu chúng ta mua timeshare thì họ lời hơn. Khi xưa hay nhận được điện thoại kêu chúc mừng ông đã thắng được một tuần lễ miễn phí ở khu nghỉ dưỡng đâu đâu đó. Nghe thưởng là chúng ta ham là bị dính. Hai vợ chồng hàng xóm sau này ly dị, hục hặc vụ timeshare, đổ lỗi cho nhau rồi bỏ nhau.
Hình ảnh cầu Mới (pont Neuf ) mà mình đi ngang mỗi sáng và chiều khi đi học tại Paris
Có người hỏi mình có cách nào để không bị dính vào trường hợp bị làm áp lực bởi người bán timeshare để mua. Cái này cũng khó nói. Cách tốt nhất là theo chế độ 3 không, không nghe không thấy không ký. Kinh nghiệm lần đầu thì mình kêu không có tiền, ông tìm cách bán cho mình mới kêu đợi rồi gọi tên xếp đến. Tên này vặn mình thì mình bỏ đi ra về nên đồng chí gái chạy theo. Đó là tại San Clemente gần nhà. Mình học cách thương lượng thì cách mà người Mỹ gọi cách thương lượng Liên Sô, là đứng dậy la lối, hét to để xung quanh nghe rồi mình bỏ đi ra thì bố tên bán hàng cũng không dám chạy lại vì sợ động rừng các con lợn đang ngồi xung quanh trong phòng, sắp đưa vào vòng ký giấy tờ, bị thịt.
Ở Cali, nếu ai đến nhà mình, bán gì cho mình thì mình có 7 ngày để từ chối, xoá bản hợp đồng. Còn mình đến văn phòng người ta thì không nhớ chắc số ngày. Vì vậy khi mua xe, phải ký giấy tờ là lấy xe ra khỏi bãi đậu xe là mình không được xoá hợp đồng. Khi xưa, đi xây nhà và sửa cho thiên hạ, mình đến nhà họ ký hợp đồng xong thì đợi 1 tuần lễ sau mới dám bỏ ngân phiếu của họ vào ngân hàng và đợi 1 tuần sau khi tiền của họ nằm trong tài khoản của mình rồi thì mới bắt đầu làm việc cho họ.
Lần thứ 2 bên Mễ thì mình khôn hơn nên khi người bán hàng, ngồi ăn sáng với mình, rà xét về tài chánh. Tò giấy họ đưa cho mình điền là để xem có khả năng mua timeshare hay không. Lần đầu mình ngu nên nói cao lương bổng nhưng khôn hơn nên ghi xuống mướn nhà bên mỹ, lương thấp, khai hai vợ chồng làm assembler nên họ biết mình không có tiền để họ không mất thì giờ đi chỗ khác. Lần đầu, còn trẻ nên mình gáy, tự tăng lợi tức hai vợ chồng gấp đôi cho có vẻ đại gia. Nhất là phần quốc tịch, nói Việt Nam là xong. Không thằng nào dám bán cả. Lý do là Mễ Tây Cơ, Gia-nã-đại và Hoa Kỳ nằm chung trọn khối NAFTA nên luật pháp thương mại dính dáng với nhau còn quốc tịch xứ khác thì họ ngọng.
Lần thứ 3 thì ở Mễ, đi 3 cặp, với hai cặp vợ chồng ông anh và bà chị vợ. Ăn sáng xong mấy người kia kêu đi tè rồi bỏ chạy hết, chỉ còn lại mình và bà chị vợ. Mình ngồi kêu không biết họ đi đâu, rồi giới thiệu bà chị vợ nên không có chồng và đồng chí gái thì không ký giấy tờ thế là thoát. Kiếm được $1,200. Lần thứ 4 thì mình biết mánh nên khi ngồi ăn sáng, nói với người bán là mình đi để xem vì bà chị mua nay già không muốn đi nữa nên để mình đi, có thể trả tiền bảo trì hàng năm dùm. Làm vậy để người bán không mất thì giờ của họ. Mình đi vì muốn được $400 cho hai vợ chồng, đủ trả tiền cho một tuần ở khu nghỉ dưỡng. Sau này thì chán nên từ chối đi vì đồng chí gái không muốn thức dậy sớm với thấy hơi gian ác, không mua chỉ muốn lấy tiền. Muốn sám hối. Tu mau kẻo trễ.
Có chị bạn bác sĩ, rủ gia đình mình đi Cancun lại vì con cái học chung nên tụi này đi theo, trả tiền cho chị ta. Chị ta mua 20 tuần lễ ở Cancun nên đi mấy năm đầu rồi oải vì đi lại một nơi, họ có cho đổi khu nghỉ dưỡng cùng công ty. Cách này khác timeshare, ăn uống thì phải đặt trước 5 tiệm ăn. Giá đắt hơn kiểu timeshare. Nói chung thì cao cấp hơn nhưng đi một lần thì con mình không muốn đi Mễ nữa vì đã trải qua 6 lần rồi. Năm đó tụi này đi với gia đình chị ta cùng với bố mẹ chồng nên xem như đã sử dụng 3 lần, còn 16 lần nữa. Đồng chí gái có mướn riêng sau khi ở một tuần trong khu nghỉ dưỡng của chị ta, ra ở chỗ khác cũng đẹp để có thời gian riêng tư với con cái.
Năm sau chị ta cũng rủ đi lại nhưng không đi thì có thể chị ta rủ bạn khác đi cho hết 20 lần. Mình không biết có phải trả tiền bảo trì hay không. Hình như chị ta có bắt mình trả tiền này. Chị ta nói mình nên đi xem chương trình nhưng chán mấy cảnh này. Cái này thì có vẻ nhanh hơn timeshare. Chị ta mến đồng chí gái nên muốn đi nghỉ hè chung hoài. Tụi này đi leo núi với chị ta hàng năm. Mình thì không ai muốn đi chung nên không sợ bị bắt mua timeshare.
Con mình muốn đi âu châu và Á châu. Mùa hè kiểu này thì như bên tây, có người họ thích mướn nhà ở mỗi năm đi hè với gia đình, có nơi để con cháu tụ họp, sinh hoạt chung trong suốt một tháng. Vấn đề là nếu mình mua timeshare ở tiểu bang khác hay xứ khác thì khi qua đời, con cháu lại phải bay qua mấy chỗ đó lo phần thừa kế, lại tốn thêm tiền nhất là ở các xứ ngoài Hoa Kỳ, lại bị thủ tục hành chánh vớt tiền thêm nữa đến muôn đời. Ai có timeshare mà lớn tuổi thì nên giải quyết vấn đề này vì khi qua đời con cháu lại tốn tiền bay qua bay lại để lo probate. Bán thì không ai mua, lại dính vào các vụ lừa đảo này. Nếu đã lỡ mua timeshare ở các xứ khác thì ghi trong di chúc, đừng có bay qua đó nhận. Cứ để họ lấy lại dụ nạn nhân khác thay vì con cháu mình. Ghi trong gia phả là bất cứ chuyện gì, không được mua timeshare.
Mình nghĩ thiên hạ muốn bỏ timeshare vì nghĩ bị lừa. Khi nói chuyện mua bán, cảm xúc đầy tràn với hình ảnh con cháu vui vẻ, tiếng anh tiếng Mễ xen lẫn nên không điều nghiên vấn đề rõ ràng nên khi ký giấy tờ xong về đến nhà, khi ghi danh cho năm tới thì mới phát hiện ra là phải trả thêm tiền bảo trì. Mà dân bán timeshare là những tên giỏi, được huấn luyện rất bài bản nên ai không có kinh nghiệm về thương lượng là ngọng ngay.
Điển hình, ông hàng xóm mua cái timeshare $15,000 30 năm về trước. Giá mình trả khi đi là $500 cho một tuần thì tính đổ đồng là đi được 30 lần, 30 năm đủ vốn vì hàng năm lạm phát lên nhưng khi về nhà, khám phá ra phải đóng $650/ năm cho việc bảo trì mà hàng năm lại lên nữa thì người mua cảm thấy bị lừa. Tại sao không đi hàng năm với giá $500. Này thì giá chắc cao vì 30 năm trước ăn tô phở có $4.50. Đồng chí gái có đi Hạ Uy Di với bạn vì họ có timeshare bên đó, nghe nói trả mỗi năm tiền bảo trì lên đến $1,500/ năm.
Vấn đề là khi mua timeshare xong thì cảm thấy bị lừa nên người mua có thể tức thì băng đảng Mễ mới dựa theo xu hướng này, mình thấy trên Facebook quảng cáo làm cách nào thoát khỏi cảnh trả tiền hàng năm cho timeshare xem như nhử mồi. Để họ làm cách tống tiền mình như đã kể lần trước.
Cách đây 30 năm, mình có đi Mễ chơi với gia đình ở khu miền nam của Tijuana. Có một khu nhà cửa xây cất như kiểu mỹ, ngay biển, đẹp lắm. Đa số là người Mỹ mua ở hay cuối tuần chạy về đây. Mình có làm quen một cặp vợ chồng mỹ về hưu ở đây. Họ muốn bán cho mình, để về Hoa Kỳ vì lớn tuổi hơn nên bắt đầu bệnh tật nhiều. Vấn đề là người ngoại quốc không được đứng tên mua nhà tại xứ này nên phải làm giấy tờ qua trust của người Mễ cho 50 năm, họ gọi là Fedeicomiso. Rồi đóng thuế 20% trên số tiền căn nhà mua rồi mỗi năm phải đóng đủ trò. Sau 50 năm thì phải làm giấy tờ sở hữu đất nhà lại như kiểu ở Việt Nam. Lúc đó giá tiền căn nhà lên cao lại phải đóng thêm 20%,… anh mua nhà ở Cali, chỉ đóng. Thuế địa ốc là 2%. Đây họ vớt đến 20%.
Có bà mỹ quen có thằng con bị giết tại Tijuana. Anh ta được bạn bè chở xuống đây rồi giết, cướp lấy số tiền mà anh ta mượn thế chân căn hộ mà mình đang thương lượng để mua. Nên từ bỏ ý định mua nhà bên Mễ. Và không dám trở lại đây nữa. Khi xưa mình hay lái xe qua biên giới rồi mua đồ bên Mễ về xây nhà cho khách hàng.
Lỡ mua rồi mà muốn bỏ thì bỏ như chị bạn của mình mua ở Hạ Uy Đi rồi về mới khám phá ra là phải trả tiền bảo trì dù là đã trả hết số tiền không mượn nợ. Chớ còn ráng tìm cách gỡ như đi sòng bài ở las vegas là mất thêm tiền. Nói như ông bà là của đi thay người. Thà mất một phần còn hơn là bị kéo theo lại tốn nhiều hơn. Mình có lần bị lừa mất mấy trăm nên nói với mấy đứa con và đồng chí gái. Mình vì tham nên mất tiền vô ích. Chả có gì phải xấu hổ cả. Đánh cược thì có khi bị lòng tham làm mờ lý trí nhất là các chuyên gia được dạy rất bài bản để các con mồi như chúng ta lọt bẩy. Move on
Nguyễn Hoàng Sơn
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen
www.muctimsonden.com/2024/02/lua-ao-nguoi-cao-nien-qua-timeshare.html
Dạo này báo chí nói về lừa đảo với Timeshare bởi nhóm cartel buôn bán sì-ke của Mễ nên mình ghi lại đây cho ai chưa bị thì nên tránh. Họ cho biết đa số người cao tuổi là nạn nhân của mấy vụ này. Trước tiên mình xin nhắc sơ về timeshare, (chia xẻ thời gian).
Nhớ trước khi đi tuần trăng mật, bạn bè dặn dò là đến Cancun thì đừng để bị dụ, mua timeshare. Khi đến nơi thì chỉ lo chăm sóc mụ vợ trong phòng, đói bò dậy đi ăn rồi tiếp tục đối chọi trên giường. Nên chả biết timeshare là gì cả.
Sau này vào mấy khu thương mại, thấy họ trưng bày một chiếc xe, kêu điền tên vào để bốc thăm nên mình khấn trời phật, điền tên vào đầy đủ để lỡ trúng thì chúng gửi đến nhà. Đổi chiếc xe cà rich cà tang 10 năm tình cũ của mình.
Độ tháng sau, có người gọi, kêu chúc mừng ông đã trúng một cuộc du lịch miễn phí tại đâu đó nhưng phải trả tiền trước, đến đây chúng tôi sẽ hoàn tiền lại cho ông bà sau. Mình vốn dòng keo kiệt nên từ chối. Đâu vài ngày sau, chúng gọi tiếp kêu mời đến thăm viếng một khu nghỉ dưỡng tại phía nam Quận Cam, gần biển. San Clemente thì phải.
Đúng ngày giờ, mình bò lại với vợ, được chúng cho ăn cơm thịnh soạn lắm, dẫn đi thăm viếng các phòng, căn hộ. Cuối cùng họ kêu mình mua thì mình kêu không có tiền. Khiến tên bán chới với, kêu tên manager đến. Tên này vật mình lên vật mình xuống nhưng mình cứ đơ ra khiến hắn bực mình. Mình chửi hắn một tăng rồi dẫn vợ đi về. Mình chưa bao giờ thấy đồng chí gái mặt xanh như đít nhái. Nếu không đơ ra chắc bị bắt mua timeshare. Kỹ thuật bán hàng chúng rất kinh hồn còn hơn đám bán xe cũ.
Có chị bạn đi Hạ Uy Di với chồng con rồi hứng lên mua timeshare, về tới nhà mới nghe Chế Linh hát Một mai qua cơn mê ta trả tiền timeshare nên muốn trả lại nhưng không được nên cuối cùng không muốn đóng tiếp. Xù luôn.
Có lần gặp anh hàng xóm người Việt, hỏi mình muốn đi chơi ở Mễ tây Cơ miễn phí không. Chỉ cần đóng tiền bảo hành thôi, anh ta không lấy tiền gì cả. Ai mà kêu miễn phí nhất là người Việt thì mình bắt chước ông Kỳ, cảm ơn nói để hỏi vợ. Mình về lên mạng thì khám phá ra là timeshare ở Mễ. Anh ta kêu mình đóng $695 cho một tuần, đúng hơn là 5 ngày vì mất ngày đi ngày về. Mình bò lên trang nhà của nơi anh ta đề nghị thì khám phá ra cũ kỹ, và công ty có làm thêm cái mới. Họ đang khuyến mãi $500/ tuần. Đây là chiêu dụ hay nhất. Thấy rẻ bò lại là bị chốt liền.
Mình hỏi vòng vòng thì mới hiểu cơ chế timeshare là họ xây một chung cư gần biển rồi bán lại cho thiên hạ 1 tuần bao nhiêu đó. Một năm có 52 tuần thì căn hộ được bán cho 52 người, có thể thêm vì thiên hạ đâu muốn đi một chỗ hoài. Họ đổi chỗ khác trên thế giới và thường là phải bù thêm. Vấn đề là mình bỏ tiền ra mua 1 tuần, giá đại khái dạo ấy độ $15,000. Đâu phải bỏ tiền ra mua là xong. Mỗi năm phải đóng thêm tiền bảo trì cho hàng năm. Như ông hàng xóm mới quen, đóng $695/ năm mà phải đi lại hàng năm. Nếu chọn chỗ khác thì trả thêm mấy trăm. Bù trớt.
Thử làm tính xem. Trung bình một căn hộ là $15,000 (năm 1995), so với bên Mễ là nhiều. Một chung cư như vậy là có tối thiểu 100 căn hộ. Nhân cho 52 tuần là 5,200 tuần nhân cho $15,000 là $78,000,000.00. Còn tiền hàng năm là $695 x 5,200 = là cho phần bảo trì. Giàu to. Tên nào nghĩ ra chiêu này rất thông minh.
Đồng chí gái kêu đi nên mình đặt qua công ty giá $500 thay vì $695 qua ông hàng xóm. Đến phi trường thì họ kêu máy bay đầy, ngày mai trở lại khiến mình điên lên, kêu cho tôi gặp manager của bà. Mình hỏi bà quản lý thì cù cưa được bà ta kêu đây $100 dẫn vợ con đi ăn, rồi sáng mai đến đây, kêu gặp tôi để tôi cho lên máy bay sớm. Mình hỏi lại “that’s all you can do?” Cuối cùng bà ta cho thêm vé máy bay cho cả gia đình có thể đi trong vòng một năm, miễn phí.
Đến phi trường Mễ thì nghe mấy tên taxi kêu đi miễn phí, với điều kiện là đi xem timeshare. Có tên kêu cho $100, tên kêu $150. Ngu như mình không hiểu tự dưng thiên hạ cho tiền để đi viếng timeshare nên ngu thì phải hỏi. Hoá ra các nhân viên dẫn mình đi tham quan các timeshare trả cho những người dẫn mối tiền nên họ đồng tâm muốn chia xẻ với mình tiền cò. Tiền huê hồng đâu 30% nên cho vài trăm không ngại.
Cuối cùng mình lấy taxi về khu nghỉ dưỡng. Đẹp chi lạ. Có cổng vào, hai hàng dừa đẹp, cứ như đi vào biệt phủ cán bộ nhớn. Đến nơi, họ không đưa mình chìa khóa mà bảo đến gặp một cô ngồi một góc. Hoá ra là cô lo về timeshare. Thơ ngây nên cô ta hỏi tên tuổi địa chỉ, nhất là quốc tịch. Cái này quan trọng. Nếu không muốn bị phiền hà cứ kêu là quốc tịch xứ Ấn Độ hay gì đó. Ở Hoa Kỳ nhưng chỉ có vài tháng rồi về lại xứ Ấn Độ là xong. Không bị phiền hạ gì cả.
Dạo ấy ngu nên khi họ hỏi lương bổng thì mình cứ bơm gấp đôi vào cho có vẻ giàu tưng tự đồng chí gái hay đi guốc cao để cho người ta nghỉ mình là đại gai vì có vợ chân dài. Cô ta đang rà xét để coi có phải là đối tượng. Có khả năng để mua. Nay thì mình kêu về hưu làm nghề xe ôm là xong chuyện. Xong xuôi cô ta mời hai vợ chồng ngày mai đi viếng khu nghỉ dưỡng, có điểm tâm miễn phí. Mình nói là bận vì trên đường từ phi trường về đây đã có người mời sáng mai đi dự cái gì đó. Họ đến chở mình đi mà còn cho $200 một người. Mặt cô ta bổng như xanh như đít nhái. Kêu không được đi đâu cả, cô ta cho mình $400 cho hai vợ chồng. Mình như thằng Bờm có cái quạt mo nên mình cười liền. Cô ta còn boa thêm một phát mát xa cho hai vợ chồng miễn phí gái $100. Xem như $500. Huề vốn.
Sáng hôm sau, mình đi ăn sáng với vợ nhưng không mua. Rồi ghé lại lãnh $400. Sang năm lại làm lại vì có vé máy bay miễn phí, đi chỗ khác cũng vớt được tiền. Xem như đi chơi một tuần 4 người miễn phí đến khi con mình kêu chán đi Mễ Tây Cơ.
Trở lại cách thức lừa đảo. Ai mua timeshare rồi đều có chút gì đó hối hận và bắt chước Chế lInh hát bài một mai qua cơn mê. Bọn Mễ mới nhân vụ này cho gọi điện thoại kêu là muốn mua lại timeshare của họ. Quá mừng.
Xin nêu trường hợp ông MIchael. Ông này có mua một timeshare cho hai tuần lễ ở Mexico với giá $47,000 năm 2005. Đây có một tên chuyên gia địa ốc Mễ gọi, nói muốn mua timeshare lại với giá $65,000. Nếu họ xin ông ta cũng cho không với điều kiện là trả tiền bảo trì đâu trên $1,200/ năm. Ông ta đồng ý bán condo 2 phòng ngủ. Ông ta mừng hết lớn, không ngờ chúa đã nghe lời nguyện cầu của ông ta.
Họ lại loay hoay nới với điều kiện là ông ta phải trả thuế cho Mexico $3,900 (mua $57,000 nay bán $65,000, lời $18,000 nên trả thuế). Số tiền này sẽ được giữ trong escrow, và gửi lại ông ta sau khi cái deal xong xuôi. Ông ta gửi số tiền $3,900 sau đó như chim bay biển bắc, ông ta tìm biển nam. Cuối cùng ông ta mất đâu 1.8 triệu đô. Sẽ kể sau. Ông ta chỉ cho tên nhưng không cho họ vì sợ chủ ông ta biết. Không biết ông ta có thụt két hay không. Chán Mớ Đời
Theo chính phủ Hoa Kỳ thì 10 năm qua có hàng ngàn người Mỹ bị lừa đảo kiểu này do đám cartel về thuốc phiện. Làm cái này họ kiếm tiền nhanh hơn và không nguy hiểm lại có tiền chính chắn không cần phải rửa tiền. Họ gọi nhóm Jalisco New Generation (CJNG) khởi đầu ở thành phố Puerto Vallarta. Mình có viếng chỗ này hai lần. Sau này nghe nói sì ke nhiều nên tránh đi .
Mình vô mấy viện dưỡng lão để xem có ai bán nhà thì khám phá ra mấy người lớn tuổi bị kẹt vụ này nhiều lắm. Sau khi về hưu, hai vợ chồng đi chơi, đến chỗ nào đẹp nên bị dụ mua timeshare rồi chồng bị tai biến hay vợ chết hay già quá đi không nổi mà mỗi năm phải trả tiền bảo trì là ngọng nên họ đăng quảng cáo cho không.
Sau khi mua timeshare thì ai cũng khóc hết và là nạn nhân của một cuộc lừa đảo khác. Chính phủ Hoa Kỳ cho biết danh sách hơn 40 công ty bán timeshare liên kết với nhóm JAlisco. Mỗi năm có đến hơn 1,200 vụ báo cáo bị lừa. Năm 2019, bộ tư pháp Hoa Kỳ có nêu tên 6 người Mễ, moi ruột của 12 người Mỹ lên đến 20 triệu. 4 người bị bắt và bỏ tù 5 năm.
Nhóm Jalisco này cho nhân viên gọi qua Hoa Kỳ, với danh sách của những người mua timeshare. Nếu nhân viên mà nghỉ việc thì bị giết. Họ gọi những người mua timeshare ở Hoa Kỳ như ông Filomeno Medina, 73 tuổi. Họ gọi cho biết là muốn mua timeshare ở Cancun của ông này với giá $50,000. Như ông mỹ kia, họ bảo phải trả thuế capital gains. Họ cho biết là đã gửi ngân phiếu nhưng bị giữ lại tại quan thuế ở biên giới, ông phải trả tiền này để họ cho qua biên giới. Mọi chi phí sẽ được hoàn lại cho ông ta khi hợp đồng buôn bán chấm dứt. Sau đó họ nói muốn chuyển tiền ra khỏi Mexico thì phải trả tiền lệ phí. Họ cho biết $30,000. Ông này mừng quá, gửi tiếp $30,000 đến khi đã gửi hết tiền trong quỹ hưu trí $80,000 và khai phá sản.
Ông MIchael bi lừa nhưng đến năm 2013, hai năm sau thì có một cú gọi khác. Kỳ này người gọi có vẻ chính chắn hơn. Lại chuyển tiền thêm $240,000 mới hiểu là bị lừa. Ông ta báo với FBI thì được biết là công ty đó là bựa. Đến năm 2021 ông Michael lại bị gọi tiếp, tự xưng là luật sư đang thưa kiện các công ty này và ngân hàng. Ông ta có thể lấy về được 6 triệu đô la. Ông ta tìm hiểu về người đàn bà và thấy rõ ràng bà ta. FBI cho biết là họ lấy tên của những người có thật sự và dùng tên mấy người này để lỡ mình sưu tra một tí thì không bị lộ.
Bà ta kêu là ông ta phải trả lệ phí gì đó trước khi lãnh mấy triệu đô. Thế là ông ta gửi thêm $100,000. Bà ta kêu là có Red flag về số tiền ông gửi vì sợ rửa tiền nên số tiền ông ta gửi bị giữ lại, phải trả thêm tiền để họ có thể được lãnh để lo hồ sơ cho ông ta. Thêm ông ta có trên sách của Interpol, nên cần trả thêm tiền để họ lo cho xong. Cuối cùng ông ta dọ hỏi bên mỹ thì không bị Red flag gì cả. Tính ra là trong vòng 10 năm, ông ta chuyển tiền cho họ đến 99 lần cho hơn 150 người và 12 ngân hàng Mễ tây cơ. Tổng cộng 1.8 triệu đô la. Chán Mớ Đời
Tóm lại nếu các bác ghét ai thì xúi họ mua timeshare và thương ai như mấy người bạn của mình, kêu đừng mua timeshare. Lỡ bị dụ đi thì nói với người đi theo mình là có người muốn cho mình cái timeshare của họ, mình đi để được xem trước khi nhận lấy timeshare thì họ sẽ xem các bác như con cháu chế độ cũ.
*********
Hôm trước, mình nói đến vấn nạn mua Timeshare bên Mễ Tây cơ rồi bị lừa bởi các nhân viên của nhóm băng đảng tội phạm ở xứ này. Khi chúng ta đi chơi ở một nơi nào đó như Hạ Uy Di, Mễ Tây Cơ, Bahamas ,… khung cảnh đẹp, chúng ta cảm thấy hạnh phúc bên cạnh người thân nên thường có ý tưởng mua timeshare tại đây để hàng năm, trở lại để có những giây phút vui vẻ hạnh phúc bên người thân.
Hôm trước, đồng chí gái kêu khó mà tìm lại hình ảnh của gia đình anh tại Dubai. Nhìn lại thì không tiếc tiền đã trả hết cho gia đình anh. Năm kia đồng chí gái hứng lên mời toàn đại gia đình mình từ 3 nước về Dubai họp mặt khiến mẹ mình vui vì bất ngờ thấy con cháu khắp nơi một lúc. Xem như quà sinh nhật thứ 90 của mẹ mình.
Vấn đề là chúng ta, quyết định đầu tư vì cảm xúc nên khi trở lại nhà thì nghe ông ca sĩ Chế Linh nhắc lại “một mai qua cơn mê ta trở lại bình thường, bình thường để trả tiền bảo trì hàng năm”. Như mình đã kể là tiền bảo trì mà ông hàng xóm trả hàng năm còn đắt hơn là gia đình mình đi chơi cùng hãng và khu mới hơn, đẹp hơn. Lại được cho tiền. Lý do rẻ hơn vì họ biết nếu chúng ta mua timeshare thì họ lời hơn. Khi xưa hay nhận được điện thoại kêu chúc mừng ông đã thắng được một tuần lễ miễn phí ở khu nghỉ dưỡng đâu đâu đó. Nghe thưởng là chúng ta ham là bị dính. Hai vợ chồng hàng xóm sau này ly dị, hục hặc vụ timeshare, đổ lỗi cho nhau rồi bỏ nhau.
Hình ảnh cầu Mới (pont Neuf ) mà mình đi ngang mỗi sáng và chiều khi đi học tại Paris
Có người hỏi mình có cách nào để không bị dính vào trường hợp bị làm áp lực bởi người bán timeshare để mua. Cái này cũng khó nói. Cách tốt nhất là theo chế độ 3 không, không nghe không thấy không ký. Kinh nghiệm lần đầu thì mình kêu không có tiền, ông tìm cách bán cho mình mới kêu đợi rồi gọi tên xếp đến. Tên này vặn mình thì mình bỏ đi ra về nên đồng chí gái chạy theo. Đó là tại San Clemente gần nhà. Mình học cách thương lượng thì cách mà người Mỹ gọi cách thương lượng Liên Sô, là đứng dậy la lối, hét to để xung quanh nghe rồi mình bỏ đi ra thì bố tên bán hàng cũng không dám chạy lại vì sợ động rừng các con lợn đang ngồi xung quanh trong phòng, sắp đưa vào vòng ký giấy tờ, bị thịt.
Ở Cali, nếu ai đến nhà mình, bán gì cho mình thì mình có 7 ngày để từ chối, xoá bản hợp đồng. Còn mình đến văn phòng người ta thì không nhớ chắc số ngày. Vì vậy khi mua xe, phải ký giấy tờ là lấy xe ra khỏi bãi đậu xe là mình không được xoá hợp đồng. Khi xưa, đi xây nhà và sửa cho thiên hạ, mình đến nhà họ ký hợp đồng xong thì đợi 1 tuần lễ sau mới dám bỏ ngân phiếu của họ vào ngân hàng và đợi 1 tuần sau khi tiền của họ nằm trong tài khoản của mình rồi thì mới bắt đầu làm việc cho họ.
Lần thứ 2 bên Mễ thì mình khôn hơn nên khi người bán hàng, ngồi ăn sáng với mình, rà xét về tài chánh. Tò giấy họ đưa cho mình điền là để xem có khả năng mua timeshare hay không. Lần đầu mình ngu nên nói cao lương bổng nhưng khôn hơn nên ghi xuống mướn nhà bên mỹ, lương thấp, khai hai vợ chồng làm assembler nên họ biết mình không có tiền để họ không mất thì giờ đi chỗ khác. Lần đầu, còn trẻ nên mình gáy, tự tăng lợi tức hai vợ chồng gấp đôi cho có vẻ đại gia. Nhất là phần quốc tịch, nói Việt Nam là xong. Không thằng nào dám bán cả. Lý do là Mễ Tây Cơ, Gia-nã-đại và Hoa Kỳ nằm chung trọn khối NAFTA nên luật pháp thương mại dính dáng với nhau còn quốc tịch xứ khác thì họ ngọng.
Lần thứ 3 thì ở Mễ, đi 3 cặp, với hai cặp vợ chồng ông anh và bà chị vợ. Ăn sáng xong mấy người kia kêu đi tè rồi bỏ chạy hết, chỉ còn lại mình và bà chị vợ. Mình ngồi kêu không biết họ đi đâu, rồi giới thiệu bà chị vợ nên không có chồng và đồng chí gái thì không ký giấy tờ thế là thoát. Kiếm được $1,200. Lần thứ 4 thì mình biết mánh nên khi ngồi ăn sáng, nói với người bán là mình đi để xem vì bà chị mua nay già không muốn đi nữa nên để mình đi, có thể trả tiền bảo trì hàng năm dùm. Làm vậy để người bán không mất thì giờ của họ. Mình đi vì muốn được $400 cho hai vợ chồng, đủ trả tiền cho một tuần ở khu nghỉ dưỡng. Sau này thì chán nên từ chối đi vì đồng chí gái không muốn thức dậy sớm với thấy hơi gian ác, không mua chỉ muốn lấy tiền. Muốn sám hối. Tu mau kẻo trễ.
Có chị bạn bác sĩ, rủ gia đình mình đi Cancun lại vì con cái học chung nên tụi này đi theo, trả tiền cho chị ta. Chị ta mua 20 tuần lễ ở Cancun nên đi mấy năm đầu rồi oải vì đi lại một nơi, họ có cho đổi khu nghỉ dưỡng cùng công ty. Cách này khác timeshare, ăn uống thì phải đặt trước 5 tiệm ăn. Giá đắt hơn kiểu timeshare. Nói chung thì cao cấp hơn nhưng đi một lần thì con mình không muốn đi Mễ nữa vì đã trải qua 6 lần rồi. Năm đó tụi này đi với gia đình chị ta cùng với bố mẹ chồng nên xem như đã sử dụng 3 lần, còn 16 lần nữa. Đồng chí gái có mướn riêng sau khi ở một tuần trong khu nghỉ dưỡng của chị ta, ra ở chỗ khác cũng đẹp để có thời gian riêng tư với con cái.
Năm sau chị ta cũng rủ đi lại nhưng không đi thì có thể chị ta rủ bạn khác đi cho hết 20 lần. Mình không biết có phải trả tiền bảo trì hay không. Hình như chị ta có bắt mình trả tiền này. Chị ta nói mình nên đi xem chương trình nhưng chán mấy cảnh này. Cái này thì có vẻ nhanh hơn timeshare. Chị ta mến đồng chí gái nên muốn đi nghỉ hè chung hoài. Tụi này đi leo núi với chị ta hàng năm. Mình thì không ai muốn đi chung nên không sợ bị bắt mua timeshare.
Con mình muốn đi âu châu và Á châu. Mùa hè kiểu này thì như bên tây, có người họ thích mướn nhà ở mỗi năm đi hè với gia đình, có nơi để con cháu tụ họp, sinh hoạt chung trong suốt một tháng. Vấn đề là nếu mình mua timeshare ở tiểu bang khác hay xứ khác thì khi qua đời, con cháu lại phải bay qua mấy chỗ đó lo phần thừa kế, lại tốn thêm tiền nhất là ở các xứ ngoài Hoa Kỳ, lại bị thủ tục hành chánh vớt tiền thêm nữa đến muôn đời. Ai có timeshare mà lớn tuổi thì nên giải quyết vấn đề này vì khi qua đời con cháu lại tốn tiền bay qua bay lại để lo probate. Bán thì không ai mua, lại dính vào các vụ lừa đảo này. Nếu đã lỡ mua timeshare ở các xứ khác thì ghi trong di chúc, đừng có bay qua đó nhận. Cứ để họ lấy lại dụ nạn nhân khác thay vì con cháu mình. Ghi trong gia phả là bất cứ chuyện gì, không được mua timeshare.
Mình nghĩ thiên hạ muốn bỏ timeshare vì nghĩ bị lừa. Khi nói chuyện mua bán, cảm xúc đầy tràn với hình ảnh con cháu vui vẻ, tiếng anh tiếng Mễ xen lẫn nên không điều nghiên vấn đề rõ ràng nên khi ký giấy tờ xong về đến nhà, khi ghi danh cho năm tới thì mới phát hiện ra là phải trả thêm tiền bảo trì. Mà dân bán timeshare là những tên giỏi, được huấn luyện rất bài bản nên ai không có kinh nghiệm về thương lượng là ngọng ngay.
Điển hình, ông hàng xóm mua cái timeshare $15,000 30 năm về trước. Giá mình trả khi đi là $500 cho một tuần thì tính đổ đồng là đi được 30 lần, 30 năm đủ vốn vì hàng năm lạm phát lên nhưng khi về nhà, khám phá ra phải đóng $650/ năm cho việc bảo trì mà hàng năm lại lên nữa thì người mua cảm thấy bị lừa. Tại sao không đi hàng năm với giá $500. Này thì giá chắc cao vì 30 năm trước ăn tô phở có $4.50. Đồng chí gái có đi Hạ Uy Di với bạn vì họ có timeshare bên đó, nghe nói trả mỗi năm tiền bảo trì lên đến $1,500/ năm.
Vấn đề là khi mua timeshare xong thì cảm thấy bị lừa nên người mua có thể tức thì băng đảng Mễ mới dựa theo xu hướng này, mình thấy trên Facebook quảng cáo làm cách nào thoát khỏi cảnh trả tiền hàng năm cho timeshare xem như nhử mồi. Để họ làm cách tống tiền mình như đã kể lần trước.
Cách đây 30 năm, mình có đi Mễ chơi với gia đình ở khu miền nam của Tijuana. Có một khu nhà cửa xây cất như kiểu mỹ, ngay biển, đẹp lắm. Đa số là người Mỹ mua ở hay cuối tuần chạy về đây. Mình có làm quen một cặp vợ chồng mỹ về hưu ở đây. Họ muốn bán cho mình, để về Hoa Kỳ vì lớn tuổi hơn nên bắt đầu bệnh tật nhiều. Vấn đề là người ngoại quốc không được đứng tên mua nhà tại xứ này nên phải làm giấy tờ qua trust của người Mễ cho 50 năm, họ gọi là Fedeicomiso. Rồi đóng thuế 20% trên số tiền căn nhà mua rồi mỗi năm phải đóng đủ trò. Sau 50 năm thì phải làm giấy tờ sở hữu đất nhà lại như kiểu ở Việt Nam. Lúc đó giá tiền căn nhà lên cao lại phải đóng thêm 20%,… anh mua nhà ở Cali, chỉ đóng. Thuế địa ốc là 2%. Đây họ vớt đến 20%.
Có bà mỹ quen có thằng con bị giết tại Tijuana. Anh ta được bạn bè chở xuống đây rồi giết, cướp lấy số tiền mà anh ta mượn thế chân căn hộ mà mình đang thương lượng để mua. Nên từ bỏ ý định mua nhà bên Mễ. Và không dám trở lại đây nữa. Khi xưa mình hay lái xe qua biên giới rồi mua đồ bên Mễ về xây nhà cho khách hàng.
Lỡ mua rồi mà muốn bỏ thì bỏ như chị bạn của mình mua ở Hạ Uy Đi rồi về mới khám phá ra là phải trả tiền bảo trì dù là đã trả hết số tiền không mượn nợ. Chớ còn ráng tìm cách gỡ như đi sòng bài ở las vegas là mất thêm tiền. Nói như ông bà là của đi thay người. Thà mất một phần còn hơn là bị kéo theo lại tốn nhiều hơn. Mình có lần bị lừa mất mấy trăm nên nói với mấy đứa con và đồng chí gái. Mình vì tham nên mất tiền vô ích. Chả có gì phải xấu hổ cả. Đánh cược thì có khi bị lòng tham làm mờ lý trí nhất là các chuyên gia được dạy rất bài bản để các con mồi như chúng ta lọt bẩy. Move on
Nguyễn Hoàng Sơn
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen